Đám Tử Huyền Thiên lại tràn đầy tự tin.
“Không ngờ anh lại có thể đỡ được một quyền của tôi, thú vị đấy! Nhưng tôi không phải Vệ Tân Kiếm, đây chỉ là món khai vị mà thôi!”.
Giọng nói hờ hững vang lên, Bạch Hạo Tâm đưa hai cánh tay lên, đánh một loạt quyền về phía Lâm Chính giống như mưa bão.
Quyền như vô ảnh, mạnh mẽ đánh tới, sức phá hoại của mỗi một quyền đủ để đánh xuyên một tòa nhà rộng lớn.
Lâm Chính vội vàng ngăn đỡ.
Nhưng có vẻ như tốc độ của anh không bằng Bạch Hạo Tâm, người xung quanh có thể nhìn thấy rõ ràng ngực, cổ họng, bụng và vai anh đều bị tấn công mạnh mẽ.
Người anh không khỏi lùi về sau.
Ầm!
Đợi anh ta đánh hết một bộ quyền, một tiếng nổ vang lên giữa hai người.
Sau đó, Lâm Chính đột nhiên bay ra ngoài, đập mạnh lên mặt đất, đánh nát cả mặt đất.
Không ít đệ tử thiên cung vội vàng tiến tới mấy bước, mở to mắt nhìn Lâm Chính.
Lâm Chính nằm trên đất một lúc lâu mới ho dữ dội, bò dậy.
Đợi đến khi đứng vững, mọi người mới phát hiện miệng anh đã tràn máu.
“Lâm sư đệ!”.
“Lâm Chính!”.
Người của thiên cung sốt ruột.
Đệ tử Tử Huyền Thiên thì càng thêm vui mừng.
“Phá phòng ngự rồi! Phá phòng ngự rồi!”.
“Có thể thắng! Bạch sư huynh có thể thắng!”.
Bọn họ khoa tay múa chân, giống như đã nắm chắc phần thắng.
Chấn Hám Sơn lại hơi nghi hoặc.
Mặc dù Lâm Chính trông giống như không phải đối thủ, nhưng không biết vì sao ông ta luôn có cảm giác quái dị.
Cảm giác mọi thứ trước mắt cực kỳ không chân thực!
Dường như mọi thứ… đều là giả!
Dù sao lúc giao đấu với Vệ Tân Kiếm, Lâm Chính thật giống như thần linh, vô cùng mạnh mẽ, khiến người ta nghẹt thở.
Bây giờ tới Bạch Hạo Tâm, đòn tấn công đầu tiên đã khiến Lâm Chính không đỡ nổi.
Rốt cuộc là Bạch Hạo Tâm quá mạnh, hay là… Lâm Chính đã đến cực hạn?
Người bên Tam tôn trưởng đều có vẻ mặt khó coi.
“Cậu ta đang đóng kịch! Cậu ta vốn dĩ chỉ đang đóng kịch!”, Trịnh Thông Viễn tức giận liên tục giậm chân, toàn thân run rẩy.
Lâm Chính có cơ thể võ thần, sao có thể bị người ta đánh ra nông nỗi đó dễ dàng như vậy?
Không còn nghi ngờ gì nữa, chắc chắn Lâm Chính đang cố ý tỏ ra thảm hại để lấy sự thương hại của đệ tử thiên cung.
Bây giờ anh bị đánh càng thảm, địa vị của anh ở trong lòng các đệ tử sẽ càng cao, cả người anh cũng sẽ trở nên thần thánh hơn, vĩ đại hơn.