Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Người đàn ông đó hoàn toàn không quan tâm, tiếp tục vung quyền đánh vào cột, giống như đang phát tiết gì đó.

“Ô, Vệ sư huynh! Đang luyện công à?”.

Lúc này, một giọng cười cượt vang lên từ bên cạnh.

Vệ Tân Kiếm hơi nghiêng đầu, liếc nhìn đám người đang đi đến, nhưng anh ta không quan tâm, tiếp tục luyện công.

Vù!

Giây sau, một bàn chân đạp về phía anh ta nhanh như chớp.

Vệ Tân Kiếm lanh tay lẹ mắt, lập tức giơ chân lên đỡ.

Đúng lúc đó lại có vài cẳng chân đá tới.

Vệ Tân Kiếm vốn muốn né, nhưng vừa di chuyển, vết thương nơi eo lại rách ra khiến anh ta không khỏi hít sâu một hơi, cũng không thể tránh khỏi mấy cẳng chân đá tới đó.


Ầm ầm ầm…

Vệ Tân Kiếm bị đá vào người mấy cái, ngã ra đất, lăn mấy vòng trên bãi cát mới dừng lại.

Đợi anh ta bò dậy thì đã có gần ba mươi mấy đệ tử vây xung quanh.

“Vệ Tân Kiếm! Quỳ xuống cho tôi!”. .

||||| Truyện đề cử: Ép Buộc Bạn Trai Ngủ Cùng |||||

Một đệ tử để tóc dài, xương gò má nhô cao dẫn đầu đám người bước ra, cười híp mắt nói.

“Quỳ?”, Vệ Tân Kiếm cau mày: “Các người cũng xứng?”.

“Chúng tôi không xứng? Chẳng lẽ tên sư phụ hờ của anh thì xứng?”, đệ tử đó cười nhạt nói.

Vệ Tân Kiếm nghe vậy, vẻ mặt lập tức thay đổi.


“Vệ Tân Kiếm! Kẻ làm mất thể diện như anh, mặt mũi của Tử Huyền Thiên chúng ta bị anh làm mất sạch rồi! Quỳ trước người khác ngay trước mặt mọi người, đó lại còn là một đệ tử của thiên cung Trường Sinh! Ha ha, Vệ Tân Kiếm, anh có mặt mũi nào ở lại Tử Huyền Thiên chúng tôi? Tôi mà là anh thì tự sát lâu rồi!”, đệ tử đó khinh thường cười nói.

“Không sai! Theo tôi thấy, sở dĩ anh quỳ trước người đó, bái người đó làm thầy, chắc chắn là vì anh đã cấu kết với người đó. Chắc chắn anh là gian tế do thiên cung Trường Sinh phái đến!”, lại có người hét lên.

“Đúng, chắc chắn là gian tế!”.

“Rất có khả năng!”.

“Gì mà có khả năng? Anh ta chính là gian tế!”.

Mọi người nhao nhao mắng chửi, tiếng chửi rủa và sỉ nhục ập về phía Vệ Tân Kiếm như sóng triều.

Vệ Tân Kiếm không biểu lộ cảm xúc, cũng không nói lời nào, chỉ nhổ nước bọt, sau đó định rời đi.

Nhưng đám đệ tử tràn đầy căm phẫn đó đâu chịu thả anh ta đi?

“Muốn đi? Không dễ như vậy!”, đệ tử trước kia chặn anh ta lại, lớn tiếng hét: “Nếu anh muốn đi thì quỳ xuống, sau đó ngoan ngoãn nhận tội, khai hết chuyện anh cấu kết với thiên cung Trường Sinh ra cho chúng tôi. Nếu không, anh đừng hòng rời khỏi đây!”.

“Đúng! Nhận tội! Nhận tội!”.

“Nhận tội! Nhận tội!”.

Các đệ tử lại phấn khích hét lên.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận