“Vì sao?”.
“Vì tôi nghĩ rằng… Tử Huyền Thiên chúng ta có thể chiêu mộ cậu ta vào tông môn, để cậu ta trở thành người của Tử Huyền Thiên. Lẽ nào chưởng môn không muốn có được một yêu nghiệt như vậy sao?”, Chấn Hám Sơn vô cùng nghiêm túc nói.
“Chiêu mộ cậu ta vào tông môn?”, Lăng chưởng môn vô cùng bất ngờ, trong mắt lóe lên dao động mờ nhạt.
“Không sai!”, Chấn Hám Sơn hạ thấp giọng nói: “Nếu tôi đoán không lầm, Lâm Chính này có lẽ có… mâu thuẫn rất lớn với thiên cung Trường Sinh”.
“Mâu thuẫn? Chính vì vậy nên ông mới bảo vệ Lâm Chính đến thế?”, Lăng chưởng môn hỏi.
“Phải!”, Chấn Hám Sơn trịnh trọng gật đầu: “Vậy nên Lăng chưởng môn, không thể làm người này bị thương mà còn phải tiếp đãi nồng hậu”.
Tiếp đãi nồng hậu?
Lăng chưởng môn nhíu mày suy tư.
Hóa ra Chấn Hám Sơn có suy nghĩ đó!
Nếu thật sự chiêu mộ Lâm Chính vào Tử Huyền Thiên thì sẽ là chuyện rất tốt cho Tử Huyền Thiên.
Yêu nghiệt như vậy có thể mang lại cho Tử Huyền Thiên không biết bao nhiêu lợi ích. Chưa nói tới gì khác, ít nhất là ở đại hội, Tử Huyền Thiên có thể dựa vào Lâm Chính để chiếm ưu thế tuyệt đối, khiến người khác không dám xem thường.
Hơn nữa, nếu nói Lâm Chính bước lên con thuyền của Tử Huyền Thiên, có cậu ta, Tử Huyền Thiên chắc chắn sẽ không phải lo lắng gì trong một trăm năm tới.
Nghĩ đến đó, Lăng chưởng môn không khỏi gật đầu, nhưng sâu trong đáy mắt lại có chút lo nghĩ.
“Hám Sơn, đề nghị của ông rất hấp dẫn, nhưng… dù gì cậu ta cũng là đệ tử của thiên cung Trường Sinh… Ông nói cậu ta có mâu thuẫn với thiên cung, đó cũng chỉ là suy đoán của ông. Nếu sự thật không phải như vậy, hoàn cảnh của Tử Huyền Thiên chúng ta sẽ rất khó xử”.
“Chưởng môn, chuyện này có thể điều tra, tôi muốn điều tra cũng không có gì khó. Huống hồ, tôi nói bọn họ có mâu thuẫn cũng là có bằng chứng”, Chấn Hám Sơn cười nói, sau đó kể lại những gì đã xảy ra khi đến thiên cung Trường Sinh khiêu chiến.
Lăng chưởng môn nghe vậy, hai mắt sáng bừng.
“Ông nói… trong tình huống biết rõ Lâm Chính bị thương, Tam tôn trưởng của thiên cung Trường Sinh vẫn bất chấp lời phản đối của mọi người, ép cậu ta chiến đấu với Hạo Tâm?”.
“Phải, Tam tôn trưởng làm vậy chẳng khác nào dồn Lâm Chính vào chỗ chết, nhưng trên thực tế, thực lực Lâm Chính quá đáng sợ, Hạo Tâm không thể đánh bại. Lâm Chính lại chọn đóng kịch, không chiến thắng Hạo Tâm một cách dễ dàng, mà tỏ vẻ như muốn đồng quy vu tận với Hạo Tâm”.
“Vì sao cậu ta lại làm vậy?”.
“Đương nhiên là để lấy sự thương hại của mọi người, khiến Tam tôn trưởng rơi vào thế khó xử! Sau chuyện lần trước, đệ tử của thiên cung Trường Sinh có dị nghị về Tam tôn trưởng, danh tiếng của Lâm Chính trong các đệ tử thiên cung cũng vô cùng cao”.
“Đè ép Tam tôn trưởng để lấy lòng người, khiến Tam tôn trưởng mất đi uy tín của đệ tử… đó là đại kỵ!”.
“Tôi đoán Lâm Chính cũng là bất đắc dĩ! Trong tình huống đó, Tam tôn trưởng rõ ràng là muốn Lâm Chính chết. Nếu Lâm Chính không tìm kiếm sự ủng hộ của đệ tử, e rằng ngày hôm sau sẽ phải chết ở thiên cung Trường Sinh. Tam tôn trưởng có địa vị phi phàm trong thiên cung, năm cung mười điện trong thiên cung Trường Sinh đều đứng về phía Tam tôn trưởng, vậy thì Lâm Chính sẽ là đối tượng người người nhắm đến. Chắc chắn cậu ta sắp đi đến đường cùng. Bây giờ chúng ta quăng cành ô liu ra cho cậu ta, bảo vệ cậu ta, không để thiên cung hại cậu ta, cậu ta nhất định sẽ cảm kích Tử Huyền Thiên chúng ta vô tận, đồng thời gia nhập Tử Huyền Thiên. Nếu vậy, Tử Huyền Thiên sẽ có được một yêu nghiệt tuyệt thế!”, Chấn Hám Sơn vội nói.