Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Nhị tôn trưởng mở bừng mắt ra, phát hiện người ngăn cản mình chính là Lâm Chính.

“Lâm Chính, cậu tránh ra!”, Nhị tôn trưởng trầm giọng quát.

Nhưng Lâm Chính không buông tay, mà lớn tiếng quát: “Tất cả dừng tay!”.

Hiện trường im lặng hẳn đi.

“Chàng trai, cậu muốn làm gì?”, Giang Thục Hồng bình thản hỏi.

“Tôi mới đến, không biết rõ đầu đuôi sự việc, vừa rồi hỏi Lý Như sư huynh mới biết mọi chuyện. Giảng sư Giang, chẳng phải Giang Hương Thư Các phải đấu với Thượng Thanh Cung chúng tôi năm trận sao? Tại sao mới được hai trận mà bà đã ép sư phụ tôi tự vẫn rồi?”, Lâm Chính bình tĩnh hỏi.

“Sư phụ cậu đã nhận thua rồi!”.

“Trong khế ước sinh tử không nói là có thể nhận thua! Tôi nghĩ vẫn nên đánh nốt ba trận mới hợp lý, nếu không chúng tôi không phục! Chuyện này không thể để thế được!”, Lâm Chính lại nói.

Giang Thục Hồng nghe thấy thế liền bật cười.

“Cậu muốn để ba người nữa lên chịu đòn thì tôi không phản đối. Nhưng ngay cả đệ tử đứng đầu dưới trướng Nhị tôn trưởng cũng thua cuộc, thì các cậu có thể để ai đánh chứ?”.

“Tôi!”.


Lâm Chính thốt lên.

“Cậu?”.

Giang Thục Hồng sửng sốt.

Các đệ tử của Thượng Thanh Cung cũng há hốc miệng.

Nhưng còn chưa kịp nói tiếp, sắc mặt Lâm Chính bỗng tái nhợt, sau đó ho dữ dội.

“Khụ khụ khụ…”

Lâm Chính che miệng ho không ngừng, hơn càng càng ho, sắc mặt càng trắng bệch, cuối cùng…

“Oẹ!”.

Anh há miệng phun ra một ngụm máu tươi rất lớn.

Máu tươi vương vãi dưới đất.


Màu đen sì.

Tất cả mọi người đều kinh hãi.

“Ơ…”

“Lâm sư đệ…”

“Cậu không sao chứ?”.

Một số đệ tử của Thượng Thanh Cung đều xúm lại.

Tuy rất nhiều người không thích Lâm Chính, cảm thấy anh luôn tự cho mình là đúng, Nhị tôn trưởng nhận anh làm đồ đệ mà anh luôn tỏ vẻ bất cần đời, kiêu căng ngạo mạn.

Nhưng bây giờ Lâm Chính chủ động muốn đại diện cho Thượng Thanh Cung đấu với Giang Hương Thư Các, bọn họ đương nhiên là rất cảm động.

Nhị tôn trưởng nhanh chân bước tới, cầm cổ tay của Lâm Chính lên bắt mạch.

Một lát sau, ông ta biến sắc.

“Tôi đã không cảm nhận được Hoạt Độc trong người cậu nữa, lẽ nào… Hoạt Độc đã vào cốt tủy? Chất độc trong người cậu lại chuyển biến xấu đi sao?”, Nhị tôn trưởng kinh ngạc hỏi.

Lâm Chính không nói gì.

Thực ra Hoạt Độc trong người anh đã được giải, nên Nhị tôn trưởng mới không cảm nhận được.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận