Đó là tồn tại sánh ngang với thần tiên!
Nếu nắm giữ tất cả kiến thức và năng lực của người này thì sẽ đạt đến cảnh giới như thế nào?
Lẽ nào sẽ thành thần?
Lâm Chính run rẩy cả người, trong lòng dâng lên nỗi hưng phấn khó mà kiềm chế.
“Cậu thanh niên, bây giờ tôi sẽ giúp cậu cải tạo cơ thể, giúp cậu tiếp nhận truyền thừa của tôi dễ dàng hơn”, người đó nói: “Bây giờ hãy ngồi khoanh chân, điểm huyệt theo như tôi nói!”.
“Được!”.
Lâm Chính gật đầu, lập tức khoanh chân ngồi xuống.
“Trước tiên mở huyệt! Điểm huyệt Xích Hải! Huyệt Mãn Sơn!”, người đó hô to.
Lâm Chính nghe thế lập tức đưa tay điểm vào huyệt Xích Hải và huyệt Mãn Sơn.
Không dám có chút do dự!
Hạnh phúc đến quá đột ngột, đến nỗi anh có phần đánh mất chính mình.
“Sau đó điểm huyệt Tinh Dục và huyệt Tiếu Phong!”.
Lâm Chính làm theo.
“Sau đó là huyệt Hồng Thiên và huyệt Trung Vấn!”.
“Huyệt Lưu Quang và huyệt Bất Dạ!”.
…
Người đó ở bên nói, Lâm Chính ở bên làm.
Làm theo một lúc, Lâm Chính cảm thấy không ổn, một luồng dự cảm chẳng lành dâng lên trong lòng.
Vị trí của huyệt vị này… quá nguy hiểm…
“Cuối cùng, điểm huyệt Thiên Hối, sau đó nghịch chuyển kinh mạch là có thể hoàn thành lột xác cơ thể!”, người đó nói tiếp, mắt nhìn chằm chằm Lâm Chính.
Nhưng lần này Lâm Chính không làm theo lời ông ta nói, mà giơ ngón tay lên, giống như đang suy nghĩ gì đó.
“Cậu thanh niên, sao cậu còn không làm theo?”, người đó hỏi.
“Tôi cảm thấy không đúng lắm”, Lâm Chính nói.
“Không đúng chỗ nào?”.
“Tiền bối, theo hướng đi huyệt mạch mà ông chỉ, nếu tôi điểm vào huyệt Thiên Hối, sau đó nghịch chuyển kinh mạch thì chắc chắn sẽ nổ tung mà chết! Chẳng khác nào tôi đang tự sát!”, Lâm Chính nói.
“Sao hả? Cậu đang nghi ngờ tôi?”.
“Vãn bối không dám!”.
“Không dám thì cứ làm theo lời tôi nói! Chỉ có như vậy mới có thể giúp thân xác cậu đạt đến độ cao người phàm không thể sánh bằng! Mau làm theo tôi!”, người đó nghiêm túc quát lên.
Lâm Chính do dự một lúc, vẫn không có bất cứ động tác nào.
“Chẳng lẽ cậu cảm thấy y thuật của cậu hơn tôi?”, người đó hơi mất kiên nhẫn.
Lâm Chính trở nên nghiêm túc, nhìn chằm chằm người đó một lúc lâu, đột nhiên đứng dậy.
“Nếu ông thật sự là cung chủ đời đầu tiên thì Lâm Chính có quất ngựa cũng không theo kịp, nhưng chỉ sợ ông không phải cung chủ đời đầu tiên!”.
“Láo xược! Thằng nhãi, cậu muốn chết à?”, người đó nổi giận, bộ dạng sắp phát điên.