“Người này là ai, dám buông lời ngông cuồng trước mặt cung chủ?”, có người không nhịn được lên tiếng hỏi.
“Anh không biết sao, người này hình như là thiên tài yêu nghiệt số một Cô Phong, tên là… Trần Tử Ngang!”, người bên cạnh trả lời.
“Trần Tử Ngang? Thiên tài số một? Không đúng, tôi nghe nói thiên tài số một của Cô Phong tên là Tiêu Nan Tuyệt. Trần Tử Ngang này ở đâu ra?”.
“Còn Tiêu Nan Tuyệt gì nữa, Tiêu Nan Tuyệt mất lâu rồi!”.
“Mất rồi? Vì sao?”.
“Anh chưa nghe nói à? Lúc trước, người của Cô Phong xảy ra chuyện ở Giang Thành, bố nuôi của Tiêu Nan Tuyệt là ông Hầu bị giết chết. Tiêu Nan Tuyệt biết tin thì lửa giận công tâm, tẩu hỏa nhập ma không ngừng nôn ra máu, hình như đã chết. Cho nên bây giờ thiên tài số một của Cô Phong chính là Trần Tử Ngang”.
“Cái gì? Còn có chuyện đó à?”.
“Đúng là khiến người ta tiếc nuối. Nghe nói Tiêu Nan Tuyệt là cao thủ siêu cấp có thể đối đầu với top 3 bảng thiên kiêu. Hình như anh ta đã giao hẹn với người đứng thứ ba trên bảng thiên kiêu cuối tháng này quyết chiến ở Cô Phong. Nếu có thể thành công, hạng ba bảng thiên kiêu sẽ đổi chủ, nhiều người đang mong chờ trận đại chiến có một không hai này, không ngờ trận quyết chiến còn chưa bắt đầu, Tiêu Nan Tuyệt đã chết”.
“Haizz, trời ghen tị người tài”.
Nhiều người lắc đầu thở dài, vô cùng thương tiếc.
Nhưng người của thiên cung Trường Sinh không rảnh rỗi để quan tâm việc này, tất cả đều nhìn về phía Trần Tử Ngang, tràn đầy tức giận.
“Nhóc, dạy đỗ cậu ta một trận!”.
Nhị tôn trưởng nhỏ giọng nói với Lâm Chính, sau đó tiến tới trước, hành lễ với cung chủ.
Lâm Chính đứng ở một bên, liếc nhìn hiện trường.
Mạc Tâm cung chủ ngồi ở ghế phía trên, bên cạnh bày một bàn trà, trên bàn trà đang nấu trà. Khách khứa bên dưới mỗi người cũng cầm một tách trà, bọn họ như đang nói chuyện gì đó.
Tiệc trà có đến mấy thế tộc tham dự.
Cô Phong dẫn đầu, tiếp theo là thế gia Công Nam, Tề Minh Giáo, Bái Nguyệt Cốc…
Lần này, người bên phía Cô Phong đến đây tham dự không đơn giản, ngay cả Đại trưởng lão ông Hầu cũng không thể so sánh được. Đó chính là phó minh chủ của liên minh Cô Phong, Nghiêm Tàng Hải!
Mặc dù Cô Phong là một thế lực, nhưng lại là liên minh do mười hai thế lực hợp thành.
Nghiêm Tàng Hải là phó minh chủ, năng lực của ông ta đương nhiên không thể coi thường.
“Nghiêm phó minh chủ, Cô Phong của ông đúng là nhân tài tề tựu. Trần Tử Ngang này tài giỏi hơn người, đúng là khiến người ta thán phục”, Mạc Tâm cung chủ cũng không tức giận, ngược lại càng thêm tán thưởng Trần Tử Ngang.
Bà ta không lo lắng về sự an toàn tính mạng của đệ tử đó.
Đây là thiên cung Trường Sinh, các đệ tử có bị thương thế nào cũng không chết được.
“Mạc Tâm cung chủ quá khen! Tử Ngang, Mạc Tâm cung chủ ở đây, sao con dám ngang ngược? Còn không mau lui xuống?”, Nghiêm Tàng Hải giả vờ nghiêm túc nói.
Người tên Trần Tử Ngang lập tức lùi sang bên, nhưng vẻ kiêu ngạo trên mặt vẫn không giảm bớt.
“Người của Cô Phong đúng là ưu tú”.