Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Vậy nên dù có thế nào, ông ta cũng phải chặn đường Lâm Chính. Bây giờ nâng đỡ Trác Côn Huyết là lựa chọn tốt nhất, đương nhiên ông ta sẽ đứng ra nói giúp cho người nhà họ Trác.

“Tam tôn trưởng nói đúng, Lâm Chính quả thật không bằng Trác Côn Huyết. Trác Côn Huyết đã đổi được Kỳ Huyết thành công, hơn nữa đã luyện Y Võ Tâm Kinh đến đại viên mãn. Nhị tôn trưởng, nếu ông cảm thấy Lâm Chính phù hợp, chi bằng để bọn họ đấu một trận, xem kết quả thế nào?”, Tứ tôn trưởng cũng đứng ra, thản nhiên lên tiếng.

Ông ta dứt lời, nhiều người ở đây đều biến sắc.

Kể cả Nhị tôn trưởng.

“Cái gì? Y Võ Tâm Kinh đại viên mãn, lại còn có được Kỳ Huyết?”.

“Trời ạ, Trác Côn Huyết ghê gớm vậy sao?”.

“Có tạo hóa như vậy… Yêu nghiệt! Yêu nghiệt! Không, yêu nghiệt cũng không đủ để hình dung cậu ta!”.

“Thật đáng sợ!”.

Tiếng cảm thán không ngừng vang lên.

Nhị tôn trưởng tái mặt, thấy Tam tôn trưởng và Tứ tôn trưởng đều đã lên tiếng, ông ta cũng chỉ đành từ bỏ.


“Nhị tôn trưởng, Kỳ Huyết là gì?”, Lâm Chính không nhịn được hỏi.

“Trong thời gian ngắn tôi khó mà giải thích cho cậu. Tôi chỉ có thể nói cậu biết chuyện này cậu không tranh được nữa, nhường cho Trác Côn Huyết đi”, Nhị tôn trưởng hơi áy náy nói.

“Tôi cũng không định tranh”, Lâm Chính lắc đầu.

“Vậy thì được… Vậy thì được…”.

Nhị tôn trưởng gật đầu, Mạc Tâm cung chủ vẫn đang suy nghĩ.

Bà ta nhìn đám người Nhị tôn trưởng và Tam tôn trưởng, lại quan sát Lâm Chính và Trác Côn Huyết một lúc lâu.

Cuối cùng, bà ta hít sâu một hơi, lên tiếng: “Côn Huyết, cậu có đồng ý trở thành đệ tử quan môn của tôi không?”.

Vừa dứt lời, Trác Côn Huyết kích động sắp nhảy cả lên.

Cuối cùng cung chủ vẫn chọn Trác Côn Huyết!


“Côn Huyết, còn không mau bái kiến ân sư?”, gia chủ nhà họ Trác nói.

Trác Côn Huyết vội vàng quỳ xuống, dập đầu trước Mạc Tâm cung chủ.

“Sư phụ ở trên cao, xin nhận của đồ đệ một lạy!”.

“Được, được, đứng lên đi!”, Mạc Tâm cung chủ liên tục gật đầu, cười ha ha nói.

Trác Côn Huyết lập tức đứng dậy.

Người nhà họ Trác nhảy cẫng lên hoan hô.

Các đệ tử cũng liên tục vỗ tay, chúc mừng Trác Côn Huyết.

Những người xung quanh nhìn Lâm Chính với ánh mắt quái dị, ai nấy đều tràn ngập vẻ nuối tiếc hoặc giễu cợt.

Vốn tưởng người này sẽ bay cao bay xa, tiền đồ rộng mở, nào ngờ nửa đường lại bị Trác Côn Huyết ngáng chân.

Bây giờ Lâm Chính chính là chú hề trong mắt mọi người.

Nực cười lại đáng thương.

Lâm Chính thì không có cảm giác gì, chỉ cảm thấy hơi đáng tiếc mà thôi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận