Các đệ tử của Thượng Thanh Cung sĩ khí tăng vọt, tất cả đều ủng hộ Lâm Chính.
Tình hình lại trở nên vô cùng căng thẳng.
Người nhà họ Trác ai nấy tỏ vẻ lo lắng.
Người của các thế tộc như Cô Phong đều mỉm cười ngồi xem bên cạnh.
Bọn họ đương nhiên thích nhất là xem chuyện này.
Vô số tầm mắt đổ dồn về phía Mạc Tâm cung chủ.
Lúc này, chỉ có bà ta mới có thể ngăn cản Lâm Chính, nếu bà ta không lên tiếng, thì hôm nay nhà họ Trác sẽ bị Lâm Chính ép phải cúi đầu quỳ gối.
Mọi người đều nín thở.
Lâm Chính đã bước tới.
“Sư phụ!”, Trác Côn Huyết rưng rưng nước mắt ngẩng lên, ánh mắt đầy vẻ mong chờ.
“Tự làm tự chịu! Nếu không phải cậu làm khó Lâm Chính, thì sao có thể gặp kết cục như bây giờ?”, Chấn Hám Sơn lắc đầu cười khẩy.
“Ai mà ngờ được Lâm Chính lại ghê gớm như vậy chứ?”.
“Nhà họ Trác gặp xui xẻo rồi!”.
Tiếng bàn tán xôn xao.
Đúng lúc tình hình đang càng ngày càng xấu đi, cuối cùng Mạc Tâm cung chủ cũng lên tiếng: “Lâm Chính! Đừng có hỗn xược!”.
Lâm Chính dừng bước, ngoảnh sang nhìn bà ta: “Cung chủ muốn nhúng tay vào chuyện này?”.
“Tôi vốn đã là người trong cuộc! Lâm Chính, đây là thiên cung Trường Sinh, tôi là chủ của thiên cung! Người nhà họ Trác là khách của thiên cung, nếu bọn họ có mệnh hệ gì ở đây, thì chẳng phải người làm cung chủ như tôi sẽ bị chê cười sao?”.
“Cung chủ có ý gì?”.
“Nhị tôn trưởng là người của thiên cung chúng ta, không đến lượt cậu đòi lại công bằng cho ông ta! Lâm Chính, cậu hãy xuống đi, chuyện này không liên quan gì đến cậu nữa”, Mạc Tâm cung chủ lạnh lùng nói.
“Cung chủ muốn bảo vệ người nhà họ Trác? Tôi không đồng ý!”, Lâm Chính ngoảnh phắt lại, nhìn chằm chằm Mạc Tâm cung chủ, lớn tiếng đáp.
Anh biết ý định của Mạc Tâm cung chủ.
Thực ra đối với bà ta, người nhà họ Trác không được coi là quan trọng, nếu là bình thường thì Mạc Tâm cung chủ sẽ mặc kệ, Lâm Chính muốn xử trí thế nào thì tùy.
Nhưng lúc này thì khác!
Nếu bà ta không cứu nhà họ Trác, thì các đồng minh của thiên cung Trường Sinh sẽ sinh lòng kiêng dè, sợ thiên cung Trường Sinh thấy chết không cứu, sau đó xa lánh cô lập thiên cung.
Hơn nữa, Trác Côn Huyết còn phải ở lại thiên cung, sao có thể khiến hắn thất vọng được?
Về phần Nhị tôn trưởng thì Mạc Tâm cung chủ biết rất rõ, tuy ông ta phải chịu thiệt thòi, nhưng với lòng trung thành của ông ta đối với thiên cung, thì chắc chắn sẽ không quay lưng phản bội.
Thế nên lựa chọn của Mạc Tâm cung chủ là hợp lý nhất lúc này.
Chỉ có điều là Lâm Chính không nhịn được.
“Hỗn xược! Lâm Chính, cậu muốn tạo phản sao?”, Tứ tôn trưởng lập tức ra mặt, lớn tiếng quở trách.
“To gan! Lâm Chính, cậu ăn nói với cung chủ kiểu gì đấy hả? Cậu muốn chết à? Mau quỳ xuống tạ tội!”, Tam tôn trưởng cũng quát.
“Lâm Chính, đừng gây chuyện nữa!”.