Rất nhiều châm khí hung ác hình thành trước mặt người đàn ông tóc bạc như cuồng phong bão vũ, rồi nhanh chóng thành hình, bay vèo về phía hai người.
“Hả?”.
Hai người tái mặt, vội vàng tránh né.
Nhưng vừa tránh được châm khí đáng sợ này, người đàn ông tóc trắng đã di chuyển đến trước mặt Tứ tôn trưởng, một tay tóm lấy cổ ông ta.
“Cút đi!”.
Tứ tôn trưởng gầm lên, huých khuỷu tay về phía người đàn ông tóc trắng.
Nhưng tốc độ của người đàn ông quá nhanh, sức mạnh cũng vô cùng khủng khiếp, cánh tay của Tứ tôn trưởng còn chưa chạm tới, thì bàn tay của người đàn ông đã bóp lấy cổ ông ta.
“Ư…”, Tứ tôn trưởng bị ngạt thở, còn chưa kịp phản ứng, tay còn lại của người đàn ông đã hóa thành thủ đao, chém mạnh về phía cánh tay ông ta.
Rắc!
Tiếng xương gãy vang lên.
Cánh tay kia đã bị thủ đao của người đàn ông chém gãy.
“A!”.
Tứ tôn trưởng gào lên thảm thiết, nỗi đau đớn dữ dội khiến ông ta gần như muốn ngất xỉu.
Mọi người thấy thế đều sởn cả gai ốc.
“Mau cứu Tứ tôn trưởng!”.
Tam tôn trưởng hét lên.
“Vâng, tôn trưởng!”.
Các đệ tử tỏ vẻ sợ hãi, nhưng vẫn lấy hết dũng khí xông tới.
“Không cần cứu đâu, các người muốn thì tôi cho!”.
Người đàn ông tóc trắng bình tĩnh đáp, rồi ném Tứ tôn trưởng về phía bọn họ.
Vù!
Cơ thể của Tứ tôn trưởng như một quả bóng bowling, lăn vào giữa đám đệ tử.
Các đệ tử lập tức ngã dúi ngã dụi, vỡ đầu chảy máu, hoặc là ngất lịm, hoặc là nằm đất rên la, gần như không ai có thể đứng dậy được.
Còn Tứ tôn trưởng lộn nhào mấy vòng dưới đất, toàn thân không còn chỗ nào lành lặn, đã hôn mê bất tỉnh.
Sắc mặt Tam tôn trưởng rất khó coi, biết mình không thể đối phó với người này, liền xoay người định quay vào cung điện.
Nhưng người đàn ông tóc trắng đã truy sát tới.
“Tam tôn trưởng cẩn thận!”, có đệ tử hét lên.
Tam tôn trưởng ngoảnh phắt lại, da gà da vịt nổi hết lên.
Người đàn ông tóc trắng chỉ còn cách ông ta không tới 2m.
Không thể tránh được rồi!
Phải phản kích!
Ông ta vội vàng giơ tay, vung châm bạc ra, định ngăn cản người kia lại gần.
Vèo! Vèo! Vèo!