Mạc Tâm cung chủ khẽ quát một tiếng, bất ngờ vung mạnh tay lên, hất về phía người đàn ông tóc trắng.
Vù!
Một luồng khí kình như cuồng phong tạt về phía người đàn ông.
Anh nhíu mày, bước chân xoay sang bên cạnh, tránh được luồng khí kình này.
Khí kình đánh vào vị trí người đàn ông vừa đứng, mặt sàn, đất đá chỗ đó đều bị ăn mòn.
Mọi người xung quanh nhìn mà nổi cả da gà.
“Đây là thủ đoạn gì vậy?”, người của Cô Phong sợ hãi trong lòng.
“Là độc!”, Nghiêm Tàng Hải ở bên cạnh trầm giọng nói: “Mạc Tâm đã đạt đến cảnh giới không thể tưởng tượng được, mỗi chiêu mỗi thức của bà ta đều ẩn chứa một loại độc vô tức vô tận. Nếu trúng loại độc này thì e là chúng ta sẽ chết chắc!”.
“Ngay cả phó minh chủ cũng không đỡ được loại độc này sao?”.
“Tôi sao? Hừ, bây giờ Mạc Tâm có thêm 13 giọt Lạc Linh Huyết gia trì, gần như đã là vô địch, tôi là cái thá gì chứ? E là chỉ có minh chủ mới đấu tay đôi với bà ta được”, Nghiêm Tàng Hải lắc đầu cười khổ.
Mọi người xung quanh đều há hốc miệng.
Mạc Tâm… lợi hại như vậy sao?
Tuy người đàn ông tóc trắng tránh được, nhưng trận đấu chỉ vừa mới bắt đầu.
Mạc Tâm lại vung tay lên, đánh về phía người đàn ông.
Vù!
Lại một luồng khí kình khủng khiếp ập tới.
Nhưng lần này, khí do Mạc Tâm đánh ra không chỉ mang theo tính ăn mòn đáng sợ, mà còn có châm khí quỷ dị.
Khí kình hóa châm, rồi cắm hết vào lòng đất, biến mất tăm mất tích, chỉ nhìn thấy từng lỗ châm nhỏ xíu xuất hiện trên mặt đất.
Người đàn ông tóc trắng nhìn chằm chằm những lỗ châm này, dường như có chút suy nghĩ.
“Tốc độ của cậu rất nhanh, bổn cung chủ đã cảm nhận được, tốc độ và sức mạnh của cậu có được là nhờ dược lực và châm lực, chứ không phải thực lực thực sự của cậu. Lợi dụng đan hoàn và châm bạc cưỡng chế nâng cao thực lực bản thân không khác gì đứng trên thang, tuy đứng được cao, nhưng lại không vững! Cậu không cầm cự được bao lâu nữa đâu!”, Mạc Tâm cung chủ bình thản nói, sau đó lại vung cánh tay, đánh về phía người đàn ông tóc trắng.
Bốp! Bốp! Bốp!
Từng luồng khí kình không ngừng đánh vào bên cạnh người đàn ông.
Người đàn ông vội vàng tránh né, cơ thể cực kỳ linh hoạt, tốc độ nhanh đến mức khó tin, mọi người đều không nhìn rõ bóng dáng của anh nữa.
Nhưng đánh được một hồi, đã có người phát hiện ra sự khác thường.
Chỉ thấy mặt đất bị Mạc Tâm cung chủ đánh cho tan tác tả tơi, chỗ nào cũng xuất hiện những cái hố lớn nhỏ.
Và ở những nơi lõm xuống đó đều xuất hiện rất nhiều lỗ châm.
Con số e là phải đến gần chục nghìn.
“Lẽ nào đây là…”, Nhị tôn trưởng nín thở, mơ hồ ý thức được gì đó.
“Chắc là sắp kết thúc rồi”, Nghiêm Tàng Hải dường như cũng nghĩ ra gì đó, nhỏ giọng nói.
“Kết thúc?”, người ở bên cạnh vô cùng kinh ngạc.