Chấn Hám Sơn run rẩy cả người.
“Mau rời khỏi đây, ngụy trang che giấu thân phận, sau đó chờ thời cơ hành động, đưa Lâm Chính đi! Phải bảo vệ sự an toàn của cậu ta!”.
Thiên Diệp hét lên: “Nếu có thể đưa Lâm Chính về Tử Huyền Thiên, dựa vào yêu nghiệt tuyệt thế này, Tử Huyền Thiên chúng ta còn sợ ai?”.
“Tuân lệnh!”.
Những người khác hô lên.
“Ha ha ha ha…”.
Đúng lúc đó, tiếng cười to lanh lảnh vang vọng mây xanh.
Tất cả mọi người đều kinh ngạc, đồng loạt nhìn sang.
Hóa ra người cười là Mạc Tâm cung chủ.
Bà ta nở nụ cười, trong mắt lóe lên tia sáng kỳ lạ, nhìn chằm chằm Lâm Chính nói: “Cậu nhóc, cảm ơn nhé, cảm ơn! Ha ha ha ha…”.
“Cảm ơn?”, Lâm Chính hờ hững nhìn bà ta.
“Hôm nay tôi tình cờ có được mười giọt Lạc Linh Huyết, cứ ngỡ hôm nay đã là cơ duyên lớn, không ngờ cậu còn mang hai mươi giọt Lạc Linh Huyết đến tặng cho tôi. Tôi không nên nói một tiếng cảm ơn với cậu sao?”, Mạc Tâm cung chủ cười lớn.
“Mạc Tâm, bà đừng quá đắc ý! Bà chỉ có mười ba giọt, tôi có hai mươi giọt, giữa bà và tôi ai thắng ai thua còn chưa biết được!”, Lâm Chính nói.
“Cậu xem xét tình hình hiện tại bằng cách đó sao?”, Mạc Tâm cung chủ cười nói: “Chẳng lẽ cậu quên cậu đang ở đâu sao? Hai mươi giọt? Mười ba giọt? Chẳng lẽ cậu cho rằng tôi sẽ đánh tay đôi với cậu?”.
Nói xong, Mạc Tâm cung chủ lấy một thân gỗ tròn to bằng cây bút, giơ cao nó lên, sau đó dùng tay không gọt phần đỉnh của nó.
Vù!
Trong chớp mắt, một ánh sáng đỏ lửa vọt ra từ trong gỗ tròn, vọt thẳng lên mây xanh, sau đó bùng nổ.
Vô số người nâng mắt nhìn lên.
Nhìn thấy một hình vẽ thần điểu giống như phượng hoàng màu đỏ lửa hiện ra giữa bầu trời, sau đó biến mất.
Đó là tín hiệu bằng pháo hoa!
Nhiều người đã phản ứng lại.
Một giây sau, tiếng la kinh ngạc vang lên từ chỗ Trịnh Thông Viễn.
“Thần Điểu Lệnh! Đây là Thần Điểu Lệnh!”.
“Cái gì? Thần Điểu Lệnh?”.
“Đây không phải hiệu lệnh chiến đấu cao nhất của thiên cung Trường Sinh chúng ta sao?’.
“Ý của cung chủ là? Lẽ nào định… triệu tập toàn bộ người của thiên cung đến đối phó người này?”.
Hiện trường xao động, người của thiên cung Trường Sinh đều sững sờ.
Một điện chủ phản ứng lại, lập tức hét lớn: “Tất cả mọi người hãy cảnh giác, chuẩn bị chiến đấu bất cứ lúc nào!”.
Giọng nói đó vừa vang lên, mọi người mới phản ứng, lập tức vây lại, ai nấy sẵn sàng đón địch, chuẩn bị chiến đấu bất cứ lúc nào.
Cùng lúc đó, cả thiên cung náo động.
Ngũ tôn trưởng dẫn theo nhóm các đệ tử đến Nhật Nguyệt Tinh Cung.