Giọng run sợ vang lên không ngừng.
Không lâu sau, đám đệ tử xông tới trước tiên ngã rạp xuống hết.
Máu chảy thành sông, người nằm ngang dọc, nhìn mà sợ hãi.
Các thế tộc đứng xem xung quanh kinh ngạc thốt lên.
“Người đó… thật là lợi hại!”.
“Hai mươi giọt Lạc Linh Huyết quả nhiên có uy lực đáng sợ, thế mà lại khiến cơ thể người này giống như mình đồng da sắt, nặng như núi nhanh như chớp, không thể tin nổi!”.
Các đệ tử không ngừng ngã xuống, máu ở dưới đất cũng càng lúc càng nhiều.
“Điện chủ, cứu tôi!”.
Một đệ tử trúng châm của Lâm Chính ở trên cổ, vừa đau đớn run rẩy vừa lớn tiếng hét lên.
Trịnh Thông Viễn thấy vậy vội vàng chạy tới.
Nhưng ông ta còn chưa đến gần, đệ tứ đó đã phun ra nhiều máu, mắt mũi giống như vòi nước bị hư không ngừng tràn máu.
Mọi người biến sắc.
Trịnh Thông Viễn vội rút châm bạc ra chẩn đoán bệnh cho người đó.
“Trịnh điện chủ, cậu ta sao vậy?”, điện chủ ở bên cạnh lập tức hỏi.
“Một số huyết quản động mạch của cậu ta bị nứt. Mặc dù tạm thời không chí mạng, nhưng lại có thể mang lại đau đớn tột cùng cho cơ thể, không bao lâu nữa cậu ta sẽ chết vì mất máu quá nhiều!”, Trịnh Thông Viễn nói.
“Thế sao? Tôi còn tưởng là cậu ta bị trúng độc!”.
“Châm của thằng nhóc đó… thật ác!”.
Mọi người chửi mắng.
“Đệ tử tầm tường e là không đối phó với cậu ta được, phải để cung chủ ra tay, nếu không thương vong sẽ càng lúc càng lớn”, Ngũ tôn trưởng ở phía này không kìm được nói. .
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Chiều Hư
2. Cưới Vợ Để Mẹ Vui
3. Xuyên: Chứng Chỉ Thanh Xuân
4. Cách Một Khoảng Sân
=====================================
“Nói không sai!”.
Trịnh Thông Viễn gật đầu, lập tức đi cùng mọi người về phía Mạc Tâm.
Nhưng Mạc Tâm lại nhìn chằm chằm Lâm Chính, nhíu mày, giống như đang nghĩ gì đó.
“Mong cung chủ hãy ra tay, tiêu diệt kẻ này, lập uy cho thiên cung chúng ta!”, Trịnh Thông Viễn chắp tay nói.
“Mong cung chủ tiêu diệt kẻ này, lập uy cho thiên cung!”.
Những người khác đồng thanh hô.
Nhưng Mạc Tâm cung chủ vẫn nhìn chằm chằm Lâm Chính, dường như không nghe thấy bọn họ nói gì.
Trịnh Thông Viễn và Ngũ tôn trưởng hoang mang, đưa mắt nhìn nhau.
Cung chủ bị làm sao vậy?
Lúc này, Mạc Tâm cung chủ đột nhiên lẩm bẩm: “Không ổn! Không ổn!”.
Không ổn?
Mọi người càng nghi hoặc.
“Cung chủ, chỗ nào có vấn đề sao?”, Ngũ tôn trưởng thận trọng hỏi.