Chắc hẳn rất nhiều người trong Thiên Cung đều đã từng nghe nói đến đại danh của thanh bảo đao này.
Trong thiên cung Trường Sinh có một vũ khí sắc bén, đó là thanh bảo đao giải phẫu được người sáng lập Thiên Cung sử dụng để chữa bệnh trị thương.
Nghe nói, người sáng lập Thiên Cung đã sử dụng thanh bảo đao này để chữa lành bệnh cho rất nhiều người, khiến quỷ thần khiếp sợ, chấn động các linh hồn. Thanh bảo đao này sắc bén đến mức có thể chém xương cốt như bùn, không có vật nào trên thế giới có thể chịu được một nhát chém của nó.
Nhiều người ngưỡng mộ thanh bảo đao này, nhưng cung chủ Thiên Cung chưa bao giờ đem ra sử dụng, do đó thanh bảo đao này chỉ có danh tiếng bên ngoài, chưa mấy ai tận mắt nhìn thấy.
Không ngờ hôm nay, Mạc Tâm cung chủ lại muốn dùng thanh bảo đao để kết liễu tính mạng của người này.
Bỗng chốc, vô số ánh mắt nóng hừng hực của mọi người dồn về nó, tràn đầy vẻ mong đợi.
Thậm chí rất nhiều người trong Thiên Cung cũng không khỏi kích động.
Không lâu sau, một nhóm đệ tử do Ngũ tôn trưởng dẫn đầu mang theo thanh Tước Cốt Bảo Đao bước vào Nhật Nguyệt Tinh Cung.
“Cung chủ, bảo đao ở đây!”
Hai tay Ngũ tôn trưởng cầm hộp ngọc màu trắng, kích động hô lớn.
“Tốt lắm!”
Mạc Tâm mở hộp, lấy thanh bảo đao bên trong ra.
Đó là một thanh bảo đao dài hơn con dao gọt trái cây một chút.
Toàn thân bảo đao màu trắng tuyết, tựa như ngọc không tì vết, thoạt nhìn không giống đao, mà giống món hàng thủ công mỹ nghệ hơn.
Vô số người nhón chân nhìn thanh bảo đao.
Dường như có thể thấy một chút khói trắng bay lơ lửng trên thanh bảo đao, thật thần kỳ.
“Đây là Tước Cốt Bảo Đao sao?”
“Đúng là vật phi phàm!”
Nhiều người lên tiếng cảm khái.
Mạc Tâm cung chủ cầm lấy thanh bảo đao, đi thẳng đến chỗ con nhộng tê liệt, vươn tay vuốt ve cổ của Lâm Chính, sau đó đưa bảo đao xuống dưới, cuối cùng đặt ở vị trí trái tim của Lâm Chính, nhắm chuẩn mũi Tước Cốt Bảo Đao vào tim.
“Tuy rằng tôi không biết cậu lấy đâu ra dũng khí dám khiêu chiến với tôi, nhưng nể tình cậu đưa đến cho tôi hai mươi giọt Lạc Linh Huyết, giúp tôi rạng danh muôn đời, không ai sánh kịp, tôi sẽ cho cậu được toàn thây!”
Mạc Tâm cung chủ cười nói, sau đó chợt dùng lực.
Xoẹt!
Tước Cốt Bảo Đao xuyên thẳng qua con nhộng tê liệt, đâm vào cơ thể Lâm Chính bên trong con nhộng, nhưng chưa chạm vào tim!
Trước mặt thanh bảo đao này, dường như ngay cả cơ thể võ thần cũng không thể chống lại.
Mạc Tâm cung chủ tiếp tục dùng sức, với ý đồ đâm sâu hơn.
Một lúc sau bà ta chợt rút đao ra.
Xoẹt!
Mọi người thở dốc, sốt sắng liếc nhìn.