Nghiêm Tàng Hải không tin nổi.
Nhưng mũi tên đã lên dây, không thể không bắn, ông ta cũng không thể thu lại đòn tấn công, chỉ đành cắn răng tiếp đòn của Lâm Chính.
Nhưng kết cục của Nghiêm Tàng Hải vô cùng thảm hại.
Bụp bụp bụp…
Chưởng của Nghiêm Tàng Hải đánh mạnh lên người Lâm Chính, phát ra âm thanh trầm đục, nhưng không thể đả động đến người anh, đòn tấn công của những người khác đều vô dụng.
Cơ thể Lâm Chính đã khôi phục sức mạnh của cơ thể võ thần, những đòn chém giết bình thường không thể làm gì được anh.
Ngược lại, đòn tấn công của Lâm Chính lên người Nghiêm Tàng Hải, khiến cánh tay của ông ta gãy ngay lập tức.
Một luồng sức mạnh mạnh mẽ đánh gãy tay Nghiêm Tàng Hải.
Nghiêm Tàng Hải bay ra, hất văng hai vị cao thủ của thế tộc khác, rồi nặng nề ngã xuống đất, phun ra máu, máu thịt nửa người nứt lìa.
“A?”
Sắc mặt của những người xung quanh thay đổi rõ rệt.
Đám người Cô Phong xông lên, vội vàng đỡ Nghiêm Tàng Hải.
“Phó minh chủ! Ông không sao chứ?”
“Không… không sao…” Nghiêm Tàng Hải lau vết máu ở khóe miệng, yếu ớt nói.
Ông ta vừa dứt lời, một luồng khí tức cuồng bạo đã ép tới.
Không hay rồi!
Nghiêm Tàng Hải vô cùng kinh hãi, nhanh chóng nhìn qua.
Nhưng chỉ thấy Lâm Chính như chiến thần, vô cùng mạnh mẽ, những cao thủ kia lập tức hung hăng xông lên.
Cường giả không thể ngăn cản nổi, người thì bị Lâm Chính đánh gãy tay chân, sốc ngay tại chỗ, người bị Lâm Chính đấm xuyên qua cơ thể mà chết thảm
Dường như không ai có thể tiếp chiêu của Lâm Chính.
“Mau ngăn cậu ta lại! Mau… ngăn cậu ta lại!” Nghiêm Tàng Hải vội vàng hét lớn.
Nhưng ai có thể ngăn nổi?
Lâm Chính dường như muốn giết Nghiêm Tàng Hải tại chỗ, mắt nhìn chằm chằm vào ông ta, không ngừng tiến tới.
Nghiêm Tàng Hải sợ đến mức da đầu tê dại, không còn quan tâm đến vết thương trên người, lập tức đẩy người bên cạnh ra, liều mạng bỏ chạy.
Nhưng tốc độ của Lâm Chính quá nhanh, ông ta vừa chạy được mấy bước đã đuổi kịp, anh tung đòn đánh mạnh vào Nghiêm Tàng Hải.
“Đại Huyền Thiên Công!”
Nghiêm Tàng Hải gầm lên, sử dụng chiêu giữ mạng cuối cùng, một luồng khí tức trắng tỏa ra, nổ tung tứ phía.
Cát đá xung quanh bị luồng khí tức đáng sợ này xé nát, người của Cô Phong bị đánh bay ra xa trăm mét, mọi thứ xung quanh đều bị luồng khí tức này quét sạch.
Nhưng Lâm Chính không hề lay động, thậm chí còn không bị ảnh hưởng, áp sát Nghiêm Tàng Hải.