Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

“Nhưng thời gian không đủ, nguy hiểm cũng rất lớn! Vì quá trình người đó hạ độc rất phức tạp, muốn giải độc thì phải điều chỉnh lại chức năng trong cơ thể đã bị người đó làm rối loạn. Với tốc độc của tôi hiện nay, ít nhất cũng phải cần mười ngày, mà nhìn tình trạng của Long Giang Phong, e rằng khoảng bảy ngày là sẽ phát độc mà chết, đến lúc đó, thần tiên cũng khó cứu”.

“Hả? Chuyện đó…”, Long Hâm ngạc nhiên.

Long Giang Phong sợ đến mức quỳ thẳng xuống đất, ôm đùi thần y Khâu khóc lớn: “Thần y Khâu! Thần y Khâu! Ông phải cứu tôi! Tôi không muốn chết! Tôi không muốn chết!”.

“Thần y Khâu, dù có thế nào, xin ông hãy cứu lấy con trai tôi. Nếu có thể bảo đảm con trai tôi không còn gì đáng lo, Long Hâm tình nguyện làm trâu làm ngựa cho ông!”, Long Hâm cũng cúi người thật sâu, nước mắt tràn mi.

Đứa con trai của ông ta không thể có chuyện gì được, nếu không, hương hỏa của nhà họ Long sẽ bị đứt.

“Cứu cũng không phải không có cách, nhưng như tôi đã nói, nguy hiểm rất lớn. Tôi phải dùng Thiên Hương Thảo kéo dài mạng sống cho cậu ta, quá trình ba ngày. Nhưng dược hiệu của Thiên Hương Thảo không ổn định, không thể bảo đảm nhất định có thể kéo dài sinh mạng cho cậu ta ba ngày. Nếu trong vòng ba ngày xuất hiện vấn đề gì, Thiên Hương Thảo không có hiệu quả cắt đứt mệnh mạch, vậy thì… không còn cách nào cứu”, thần y Khâu nói.

Sắc mặt bọn họ lập tức trắng bệch.

“Không có cách nào khác hay sao? Chẳng lẽ không có dược vật nào ổn định hơn Thiên Hương Thảo?”, Long Hâm vội hỏi.


“Dược vật ổn định hơn Thiên Hương Thảo? Hừ, ông có biết Thiên Hương Thảo là cây thuốc ở cấp bậc nào không? Đó là do một người tặng tôi, e rằng trên đời này chỉ có một cây. Long Hâm, tôi niệm tình ông từng giúp tôi nên mới lấy Thiên Hương Thảo ra, bằng không, ông nghĩ ai cũng có thể dùng được loại thần dược này sao?”, thần y Khâu nói.

Long Hâm há miệng, không biết nên nói gì mới phải.

“Thế nên… con trai tôi muốn sống sót chỉ trông chờ vào vận may?”.

“Đại nhân, ông không cần lo, cậu chủ hồng phúc tề thiên, chắc chắn sẽ không sao cả”, người bên cạnh vội nói. . Đọc thêm các chươ𝐧g mới tại [ T𝘙𝗨𝑀 T𝘙𝗨𝖸ỆN﹒V𝐧 ]

“Không sao? Ông nói không sao là không sao? Hay là tôi nói thần y Khâu cũng làm cho ông?”, Long Hâm tức giận nói.

Người đó sợ đến nỗi tái mặt, run rẩy không dám lên tiếng.

“Bố! Con không muốn chết! Con vẫn chưa muốn chết! Cầu xin bố hãy cứu con! Cầu xin bố!”, Long Giang Phong khóc thành tiếng, nước mắt nước mũi giàn giụa.


“Thứ vô dụng! Vô dụng như vậy sau này làm sao ở lại đại hội?”, Long Hâm tức giận.

“Long đại nhân, thật ra còn một cách nữa có thể cứu được tính mạng của con trai ông một trăm phần trăm!”, lúc này thần y Khâu đột nhiên nói.

Ông ta dứt lời, hai bố con Long Hâm lập tức lên tinh thần, vội hỏi: “Cách gì?”.

“Rất đơn giản, đi tìm thần y Lâm đó, nhờ cậu ta giải độc cho Long Giang Phong, vậy mới có thể giúp Long Giang Phong khỏi hẳn, không còn nguy hiểm tính mạng”, thần y Khâu nghiêm túc nói.

“Hả?”.

Long Giang Phong sửng sốt.

Long Hâm cũng nhíu chặt mày.

Ông ta im lặng một lúc, hạ thấp giọng hỏi: “Thần y Khâu, chuyện này có thích hợp không?”.

“Nếu các người có thù oán gì sâu đậm với cậu ta thì chắc chắn không thích hợp, nếu không có thì vì sao không thử xem?”.

“Có lý!”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận