Đồng thời, những võ sĩ bảo vệ trong tối cũng hiện thân, đứng xung quanh bà ta.
Bà lão định tiến về phía người kia cũng khựng lại, liếc đôi mắt già nua đục ngầu về bốn phía xung quanh, nhỏ giọng cười nói: “Ha ha ha, xem ra có không ít kẻ thú vị mò đến. Minh chủ, tối nay có vẻ náo nhiệt lắm đấy!”.
“Tôi không rảnh ở lại đây quá lâu, nhanh chóng giải quyết đi”, Bạch Họa Thủy mặt không cảm xúc nói.
“Yên tâm, minh chủ cứ giao cho tôi”.
“Đúng rồi, bắt sống kẻ cầm đầu, sau đó đưa về. Tôi muốn thẩm vấn xem rốt cuộc là kẻ nào ăn gan hùm uống mật báo, dám đối đầu với Thương Minh chúng ta”.
“Tuân lệnh!”.
Bà lão cười nói, rồi dẫn các võ sĩ tiến về phía đám người này.
“Lên!”.
Một tiếng hô vang lên, tất cả người bên phía bà lão đều ùa tới.
Đằng sau người đàn ông cũng có mấy người xông tới, rút trường kiếm ra hỗn chiến với đám người này.
Nhưng chỉ trong mấy hiệp, tất cả các võ sĩ bên phía bà lão đều bị giết sạch, không còn ai sống sót.
“Cái gì?”.
Mọi người há hốc miệng.
“Đây là…”
Bà lão hơi ngẩn ra, dựa vào ánh trăng yếu ớt nhìn những người khoác áo choàng, tay cầm kiếm đứng thẳng tắp kia, hơi thở như ngừng lại.
“Đội phán quyết Thiên Khải?”, Bạch Họa Thủy kêu lên.
Hóa ra những người bỗng dưng xuất hiện này chính là đội phán quyết Thiên Khải mất tích đã lâu…
Đội phán quyết Thiên Khải bất ngờ xuất hiện khiến đầu óc của tất cả mọi người của Thương Minh đều trở nên trống rỗng.
Chẳng phải đội quân này đã mất tích sao?
Đại hội còn vì chuyện này mà ầm ĩ cả lên, cử mấy nhóm người điều tra.
Ai có thể ngờ được đội quân thần kì đã biến mất này lại xuất hiện ở đây chứ…
“Rốt cuộc cậu là ai? Đội trưởng Viêm Hận đâu?”, Bạch Họa Thủy trầm giọng quát.
Bà ta chỉ nhìn thấy các đội viên chứ không thấy đội trưởng…
“Bạch minh chủ, đây không phải là câu mà bà nên hỏi, bây giờ tôi cho bà hai lựa chọn, thứ nhất là ngoan ngoãn đi theo tôi, thứ hai là tôi sẽ chôn các bà ở đây”, người đàn ông trước đó bước tới, bình tĩnh nói.
Bà lão nghe thấy thế liền bật cười.
“Ha ha ha, oắt con ngông cuồng! Tuy tôi không biết cậu đã dùng cách gì để khống chế đội phán quyết Thiên Khải, nhưng cậu phải hiểu rằng người cậu đối đầu là chủ của Thương Minh! Cậu tưởng dựa vào những người này là có thể làm gì được minh chủ Thương Minh sao? Cậu coi chúng tôi là không khí đấy à? Còn chưa biết là ai chôn ai đâu!”.
Dứt lời, ánh mắt bà lão trở nên hung ác, bất ngờ lao về phía các thành viên của đội phán quyết Thiên Khải.
Bọn họ lập tức vung kiếm chém về phía bà lão.
Bảo kiếm thon dài giống như răng nanh của loài dã thú, điên cuồng chém tới.
Mỗi thanh kiếm giống như cánh quạt đang quay với tốc độ cao, tỏa ra rất nhiều kiếm khí và vô số kiếm ảnh, bao vây lấy cả bà lão.