Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

“Nếu Kỳ Lân Môn không đối phó được thì không phải chuyện mà cảnh sát có thể giải quyết. Ông hãy mau gửi vị trí của ông cho tôi, tôi đích thân đi một chuyến xem tình hình. Đúng rồi, Tô Dư sao rồi? Cô ấy thế nào rồi?”, Lâm Chính hỏi.

“Hả? Cô… Cô Tô sao? Cô ấy…”, Tống Kinh lắp bắp.

Lâm Chính biến sắc, giọng nói cũng trở nên vô cùng âm trầm: “Ông đừng nói với tôi cô ấy cũng bị bắt rồi chứ?”.

“Chủ tịch Lâm, tình hình lúc đó rất hỗn loạn, tôi suýt chút nữa đã bị bắt…”, Tống Kinh muốn khóc.

“Khốn nạn!”.

Lâm Chính chửi mắng, cúp máy, chạy nhanh ra khỏi Học viện Huyền Y Phái.

Năm phút sau, Mã Hải đích thân lái xe đến cửa, đưa Lâm Chính đi đến sân bay.

Chiến Hổ 2 đã quay đến cuối, đối với đoàn làm phim này, Lâm Chính vẫn rất coi trọng. Tuy ban đầu chỉ là vì lợi nhuận, nhưng đến sau cùng, anh phát hiện tác dụng của đoàn làm phim này lớn hơn trong tưởng tượng nhiều.


Do đó, dù có thế nào, Lâm Chính cũng phải bảo vệ đoàn làm phim này.

Theo lời kể của Tống Kinh, cảnh quay cuối cùng là ở bên biển. Đoàn làm phim vốn định hoàn thành cảnh quay cuối cùng ở bãi biển Thần Châu, nhưng không biết ai đề nghị đến Nang Hải quay. Nghe nói có người phát hiện ra một bãi biển không người ở Nang Hải, phong cảnh rất đẹp.

Tống Kinh xem ảnh, lập tức quyết định lấy cảnh cuối cùng ở đó, thế là đoàn làm phim ào ào đi đến đó.

Vì là bãi biển không người nên đoàn làm phim cũng không xin phép địa phương.

Quay được một nửa thì đột nhiên xuất hiện một nhóm ngư dân nói đoàn làm phim chiếm dụng địa bàn của bọn họ, yêu cầu đoàn làm phim trả phí trên trời, số tiền lên đến hàng trăm triệu.

Đó vốn dĩ là tống tiền, sao Tống Kinh có thể đồng ý?

Nhưng nhìn bọn họ khí thế hùng hổ, ông ta định rời khỏi đó cho yên chuyện, nào ngờ những người đó lại không cho phép đoàn làm phim rời đi, không trả tiền thì không cho đi.

Thế là hai bên xảy ra xung đột.


Tống Kinh vốn định gọi cảnh sát, nhưng nhân viên an ninh của đoàn làm phim không ngăn cản được những người đó. Trong lúc nguy cấp, Tống Kinh chỉ đành để người của Kỳ Lân Môn tham dự. Nào ngờ người của Kỳ Lân Môn vừa mới ra tay, trong làng chài đột nhiên xuất hiện một nhân vật có khí tức đáng sợ siêu phàm trác tuyệt, đánh bại toàn bộ người của Kỳ Lân Môn, người của đoàn làm phim đều bị bắt hết.

Trong đó có cả Tô Dư.

Tống Kinh mới hoảng loạn, vội vàng gọi điện cho Lâm Chính.

Biết được ngọn nguồn sự việc, vẻ mặt Lâm Chính cực kỳ âm u lạnh lẽo.

Sau khi đáp máy bay xuống Nang Hải, Mã Hải lái xe đưa Lâm Chính đến làng chài.

“Chủ tịch Lâm, cậu hãy cẩn thận. E là làng chài này ngọa hổ tàng long, có người bản lĩnh cao cường trấn giữ”, Mã Hải nói.

“Cứ qua đó trước rồi tính sau, mau lên!”, Lâm Chính vô cùng sốt ruột.

Mã Hải lập tức đạp ga nhanh hết cỡ.

Nang Hải cách Giang Thành một khoảng xa, một tiếng đồng hồ sau, Lâm Chính và Mã Hải đến nơi mà đoàn làm phim xảy ra chuyện.

Lúc này, những người còn lại của đoàn làm phim với sự dẫn dắt của Kỳ Lân Môn thử đàm phán với làng chài, nhưng rõ ràng kết quả không được lý tưởng.

“Chủ tịch Lâm, cậu đến rồi sao? Tốt quá rồi!”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận