Không ít người đi đường dựng ngón giữa, khinh bỉ hoặc mắng chửi.
Đợi đến được Bỉ Dực Lâu, Lâm Chính mới biết Lạc Thiên không hề khoa trương chút nào.
Bỉ Dực Lâu nằm ở bên đường chính của quảng trường thành phố, đó là một tòa kiến trúc cao như tháp.
Trên nóc tòa nhà có một bức tượng hình chim liền cánh, phong cách trang trí cực kỳ cổ xưa.
Những chiếc xe xa hoa các kiểu dáng đỗ trước cổng lớn của Bỉ Dực Lâu, nam thanh nữ tú tụ tập trước cửa chờ đợi.
Hiện trường đông người, cực kỳ huyên náo.
Nghe nói là đợi gọi số.
Chỉ khi nào được gọi đến số mới có thể vào dùng bữa, nhưng số thứ tự cũng phải đặt trước, ở hiện trường không lấy được số.
Nhiều người nổi tiếng trên mạng tụ tập trước cổng, mở livestream.
“Mọi người, đây chính là Bỉ Dực Lâu trong truyền thuyết! Nơi check-in hàng đầu của người ảnh hưởng trên mạng xã hội ở Giang Thành! Hôm nay tôi sẽ dẫn mọi người vào đó dạo một vòng”.
“Dùng bữa ở tầng cao nhất của Bỉ Dực Lâu nổi tiếng là trải nghiệm như thế nào? Nào, hôm nay tôi sẽ cho mọi người biết!”.
“Đến Bỉ Dực Lâu rồi, mọi người có thể xem cách bài trí này, bầu không khí, khí chất này, chậc chậc, khi mọi người xem live nhớ tặng sao nha!”.
…
Trước nhà hàng kiểu người gì cũng có, Lạc Thiên tràn đầy hứng thú.
Lâm Chính lấy châm bạc ra, chuẩn bị ngụy trang dung mạo, tránh gây náo động, nhưng Lạc Thiên đột nhiên đưa tay ngăn lại.
Lâm Chính sửng sốt.
Lạc Thiên lấy một chiếc mũ trong túi xách ra, đội lên đầu Lâm Chính.
“Lâm Chính, hôm nay anh hãy dùng dáng vẻ vốn có của anh dùng bữa với tôi đi!”, Lạc Thiên nhẹ nhàng nói.
Nhìn ánh mắt Lạc Thiên đầy mong đợi, Lâm Chính do dự, vẫn trả lời.
“Vậy được, hôm nay tôi không dùng dáng vẻ của Lâm Chính ăn với cô nữa, hôm nay sẽ là bữa cơm riêng tư giữa Chủ tịch Lâm và cô Lạc”, Lâm Chính cười, đội mũ lên.
Vào đó chắc chắn phải khiêm tốn một chút, nếu không, ở đây có nhiều người nổi tiếng như vậy, nếu Chủ tịch Lâm xuất hiện thì chẳng phải hiện trường sẽ bùng nổ hay sao?
Lâm Chính và Lạc Thiên dừng xe ở con phố gần đó, đi bộ vào trong, vô cùng khiêm tốn.
Nhưng người xinh đẹp ở đẳng cấp như Lạc Thiên đi đến đâu cũng sẽ được người khác chú ý.
Không ít người nhìn cô ấy, có người tự nhủ phải chăng đó là ngôi sao hay người nổi tiếng nào trên mạng.
Lạc Thiên không quan tâm, chỉ nói cười với Lâm Chính.
Hai người ngồi xuống ghế dài ở trước cửa, đợi gọi số.
Đương nhiên, cũng có không ít chợ đen đang bán số bàn ở đây.
Ở đây mà cũng có chợ đen, không thể không nói bản lĩnh của chợ đen trong nước quả thật lợi hại.
Nghe người bên cạnh nói, gần đây một số bàn đã có giá ba nghìn tệ, hơn nữa, số bàn phải đợi một tiếng mới đến lượt cũng lên đến một nghìn năm trăm tệ.
“Tôi nghe người ta nói, sau khi chợ đen xuất hiện, trong vòng một tháng số bàn đã bị đặt hết. Nếu không phải Bỉ Dực Lâu chỉ mở đặt trước trong tháng thì e là số bàn của năm nay đã bị người ta giật hết sạch”, Lạc Thiên cười nói.