Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Tịch Thường run rẩy, không nói gì.

“Mẹ nó chứ!”

Phúc Hội nổi giận, lập tức xông đến muốn túm lấy tay Tịch Thường để giật lấy điện thoại ông ta.

Thế nhưng Phúc Hà Huyền lại nói: “A Hội, em quay lại đây cho chị”.

“Chị!”

“Quay lại đây!”

Phúc Hà Huyền nghiêm túc nói.

Phúc Hội nghiến răng, nghiêng đầu nói: “Chị, thế… không xem điện thoại của ông ta nữa à?”

“Còn cần xem nữa sao? Ông ta do dự như thế, chuyện này chắc chắn đúng như lời thần y Lâm nói rồi, mọi chuyện đều là một cái bẫy do nhà họ Lâm và đám người này bày ra, ông nội đã bị chúng hại chết”, Phúc Hà Huyền tức giận nói.

“Hả?”


“Hà Huyền, tôi không…”

“Tôi không muốn nghe nữa. Người đâu rồi, đưa Tịch Thường về cho tôi để gia chủ xử lý. Tôi sẽ đích thân nói rõ âm mưu tàn độc của nhà họ Lâm cho gia chủ nghe, để gia chủ đi đòi công lý cho ông nội”.

“Vâng”.

“Bắt ông ta lại!”

Người nhà họ Phúc lập tức đè chặt Tịch Thường xuống.

“Dừng tay! Mau dừng tay! Tôi bị oan, tôi không hại ông cụ Phúc”, Tịch Thường giãy giụa nhưng không có tác dụng.

Phúc Hội nhân lúc này lấy điện thoại của ông ta ra, nắm lấy ngón cái của ông ta để mở khóa, sau đó mở lịch sử cuộc gọi ra.

Quả nhiên một tiếng trước, có một người được lưu tên là họ Lâm gọi cho ông ta.

Ngoài ra, Tịch Thường còn liên lạc thường xuyên với người này rất trong vòng vài ngày.


Sự thật quá rõ ràng.

“Chị…”

“Chị biết rồi, nhà họ Lâm… chúng ta nhất định sẽ tính toán món nợ này”.

Phúc Hà Huyền nghiến răng, đưa điện thoại cho Phúc Hội, trầm giọng nói: “Em hãy lập tức cầm điện thoại về, nói hết mọi chuyện cho gia chủ biết”.

“Còn chị thì sao? Không về với em à?”, Phúc Hội hỏi.

“Giờ chị chưa thể đi được, chị còn việc quan trọng phải giải quyết”.

“Việc rất quan trọng? Chuyện gì?”, Phúc Hội khó hiểu hỏi.

Phúc Hà Huyền không đáp lời, chỉ nhìn Lâm Chính, lại quỳ xuống.

“Thần y Lâm, trước đó chúng ta có nhiều hiểu lầm, nhất là Phúc Hội đã mạo phạm đến anh, tôi thay mặt Phúc Hội và nhà họ Phúc xin lỗi anh”.

Nói rồi cô ta dập đầu xuống.

Lâm Chính không nói lời nào.

Phúc Hà Huyền nói: “Tôi thật lòng cầu xin anh có thể ra tay cứu ông nội tôi, chỉ cần anh có thể cứu được ông nội tôi, anh muốn tôi làm gì, tôi đều đồng ý”.

Phúc Hà Huyền biết trên thế giới này chỉ có thần y Lâm mới có thể kéo ông cụ Phúc từ cõi chết trở về, thế nên cô ta phải nắm chắc cơ hội này.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận