Ông ấy chưa bao giờ thấy ai vô liêm sỉ như vậy.
Lâm Chính cười nói: “Nakagawa, cho nên bây giờ anh không thèm để ý đến sự sống chết của thầy anh nữa à?”
“Tao đã nói rồi, người đó không phải là thầy Takahashi Imura của tao! Đừng giả bộ nữa! Trận quyết đấu giữa tao và mày đã phân thắng bại. Từ hôm nay trở đi, đế quốc Anh Hoa của bọn tao chính là võ thuật chính thống. Tạm biệt!”
Nói xong, Nakagawa xoay người muốn rời khỏi sân vận động.
“Đợi đã!”
Lúc này, Lâm Chính hét lớn.
Nakagawa do dự, nhưng vẫn dừng bước, nghiêng đầu nhìn: “Còn có chuyện gì?”
Lâm Chính mím môi nói: “Hôm nay, vì sự chậm trễ của tôi đã làm mất thể diện của Long Quốc. Tôi cảm thấy rất áy náy! Nhưng điều đáng tiếc hơn là tôi không thể đánh một trận cao thấp với anh Nakagawa! Nếu anh Nakagawa nhất quyết rời đi thì tôi sẽ không ngăn cản! Hay là thế này, năm ngày sau tôi sẽ đích thân đến đế quốc Anh Hoa thăm anh Nakagawa, nhân tiện so tài cao thấp với anh Nakagawa, anh thấy thế nào?”
Vừa dứt lời, Nakagawa như bị sét đánh ngang tai…
Lâm Chính đích thân đến?
Nakagawa Yokoichi điên rồi!
Nếu ngay cả thần Ninja Takahachi Imura cũng có kết cục như vậy, gã đánh với Lâm Chính chẳng phải tìm đến cái chết hay sao?
Các thành viên đoàn đại biểu cũng trợn tròn mắt.
Không ai ngờ Lâm Chính lại làm vậy.
Nakagawa Yokoichi nhìn Lâm Chính, há hốc miệng, một lúc lâu không nói được tiếng nào.
“Sao? Anh Nakagawa không đồng ý?”, Lâm Chính hỏi.
“À… Ừm… Năm ngày sau chắc là tôi không có thời gian…”, Nakagawa Yokoichi do dự một lúc rồi nói.
“Năm ngày không được thì sáu ngày, sáu ngày không được thì bảy ngày! Nhưng tôi chỉ có thể cho anh nhiều nhất là bảy ngày. Nếu bảy ngày anh không xuất hiện… vậy có phải tôi có thể nhận định anh sợ không dám đấu, tự động tuyên bố anh nhận thua đầu hàng không?”, Lâm Chính hỏi.
Nakagawa Yokoichi líu lưỡi, không nói được tiếng nào.
“Tên Nakagawa kia sợ rồi!”.
“Ha, xem bộ dạng gã kìa! Thần y Lâm không ở đây, gã khoác lác đến mức nào. Bây giờ thần y Lâm đứng trước mặt gã, gã lại tịt ngòi!”.
“Thằng nhát chết!”.
Không ít người nhổ nước bọt.
Cư dân mạng buông lời giễu cợt, bài đăng châm chọc Nakagawa Yokoichi tràn lan trên mạng xã hội.
Nakagawa Yokoichi có vẻ mặt cực kỳ khó coi, nắm đấm siết chặt.
Nhưng gã không dám ra tay.
Dù sao lúc này khí chất của Lâm Chính cũng quá đáng sợ.
Nếu đánh nhau, Nakagawa Yokoichi lo rằng mình sẽ không có phần thắng.
Nhưng nếu cứ thoái thác, chẳng phải chứng minh mình sợ thần y Lâm hay sao?
Đến lúc đó, dù có quay về nước Anh Hoa cũng khó mà ăn nói với người trong nước, còn sẽ bị người dân các nước trên thế giới lên án.