Từ khi Dương Hoa đưa ra thị trường đến giờ luôn hợp tác mật thiết với Tập đoàn Khang Nam, hơn nữa quan hệ hợp tác hài hòa, chưa bao giờ có mâu thuẫn gì.
Lần này lại khác.
Mai Chí Kiên tuổi cao, sức khỏe không tốt, lúc trước tới tìm Lâm Chính khám bệnh mấy lần, nhưng cũng không thể kéo dài tuổi thọ cho ông ta. Lúc trước ông ta đích thân kiểm soát việc vận chuyển hàng hóa, bây giờ ông ta không khỏe, chỉ có thể giao việc của công ty cho con trai Mai Siêu, mình thì về nhà nghỉ ngơi dưỡng bệnh.
Tính cách Mai Siêu rất tệ, phẩm chất không tốt, thật ra hắn không phải người thừa kế thích hợp nhất của công ty, nhưng Mai Chí Kiên chỉ có một người con trai, không cho hắn thì cho ai?
Sau khi Mai Siêu nắm giữ Tập đoàn Khang Nam thì liên tục phạm sai lầm, không những không giao hàng hóa cho khách kịp thời, mà còn vận chuyển nhầm thảo dược, làm các đối tác kêu ca oán thán.
Nhưng Mai Siêu mặc kệ, mỗi ngày trừ việc lên công ty điểm danh ký tên, thời gian còn lại chỉ chơi bời nhậu nhẹt.
Trận chiến giữa Lâm Chính và Nakagawa lần này có một người con cháu nhà giàu làm nhà cái, Mai Siêu dùng tiền của công ty đặt cược một tỷ. Cũng không phải Mai Siêu muốn cược nhiều như vậy, mà thực sự lúc trước hắn đã thua nhà cái đó quá nhiều, nên lần này định lấy về lại.
Mặc dù Mai Siêu chưa gặp mặt Lâm Chính, không hiểu rõ về anh cho lắm, nhưng thỉnh thoảng nghe bố nhắc tới, đây là một nhân vật như thần tiên.
Nếu đã là thần tiên mà còn không đấu lại một Nakagawa nho nhỏ hay sao?
Do đó, Mai Siêu tự tin nhận định Lâm Chính sẽ thắng.
Nào ngờ Lâm Chính lại đến muộn, khiến Mai Siêu thua sạch….
Mai Siêu tức giận, lôi mười tám đời tổ tông Lâm Chính ra chửi.
Bây giờ tiền vốn một tỷ trong tài khoản công ty bị hắn lấy dùng, nếu không kịp lấp vào chỗ trống đó thì e rằng Tập đoàn Khang Nam to lớn sẽ sụp đổ vì hắn.
Làm sao đây?
Mai Siêu hoang mang.
Nhưng hắn nhanh chóng nghĩ được cách.
Một cách giúp hắn kiếm về được một tỷ tiền vốn!
“Bây giờ Mai Siêu đang ở đâu?”, Lâm Chính cầm điện thoại hỏi Mã Hải.
“Đang ở văn phòng của cậu”, Mã Hải nói: “Cậu ta nói Dương Hoa chúng ta phải bỏ một tỷ ra bồi thường tổn thất cho bọn họ, nếu không bọn họ sẽ chấm dứt hợp đồng với Dương Hoa”.
“Tổn thất?”.
“Đúng, Chủ tịch Lâm, Mai Siêu cảm thấy Tập đoàn Khang Nam là đối tác lớn nhất của Dương Hoa. Chuyện lần này khiến danh dự của Dương Hoa lao dốc, cũng làm ảnh hưởng đến Tập đoàn Khang Nam, cho nên yêu cầu chúng ta bồi thường tổn thất”, Mã Hải nói.
“Bây giờ danh tiếng của Dương Hoa chúng ta tệ lắm sao?”, Lâm Chính tò mò hỏi.
“Không tính là tệ, nhưng một số kẻ xấu quạt gió thổi lửa, thêm mắm thêm muối, cho nên ở bên ngoài Dương Hoa chúng ta vẫn bị rất nhiều người phản đối”, Mã Hải nói.
“Thế à…”.
“Chủ tịch Lâm, tôi cảm thấy vẫn nên đưa một tỷ cho cậu ta đi. Tập đoàn Khang Nam là nhà cung cấp lớn nhất của chúng ta. Bây giờ Dương Hoa đang ở đầu sóng ngọn gió, một khi cậu ta tuyên bố chấm dứt hợp đồng với chúng ta sẽ gây ra ảnh hưởng rất lớn. Đến lúc đó, cổ phiếu sụp, tổn thất mang lại không chỉ có một tỷ. Chúng ta phải trấn an cậu ta trước, đợi sóng gió qua đi rồi hãy từ từ tính sổ với cậu ta!”, Mã Hải khuyên nhủ.
Mã Hải là thương nhân chính hiệu, bất cứ chuyện gì cũng sẽ cân nhắc lợi hại.