Cổ phiếu Dương Hoa giảm mạnh, nhiều cuộc gọi từ khách hàng gọi tới hỏi.
Toàn bộ Dương Hoa rơi vào hỗn loạn.
Mã Hải đứng trước cửa sổ thủy tinh nhìn toàn cảnh Giang Thành, lo lắng thở dài, vô cùng bất lực.
Lúc này, một cuộc điện thoại lại gọi tới, Mã Hải nghe máy xong thì sắc mặt trắng bệch.
“Chủ tịch Lâm! Bây giờ không những Tập đoàn Khang Nam cắt nguồn cung của chúng ta, mà còn có những nhà cung cấp như Tập đoàn Gia Lợi, Hoàn Nhật Lục Trường đều cắt nguồn cung của chúng ta. Bây giờ nguyên liệu mà chúng ta cần rất thiếu thốn, các nhà máy đều bị buộc phải dừng sản xuất!”, Mã Hải cầm điện thoại lên, vội báo cáo cho Lâm Chính.
“Tập đoàn Khang Nam là vì Mai Siêu ăn chơi trác táng, tự ý cắt nguồn cung của chúng ta, nhưng các tập đoàn khác là vì cái gì? Vì sao lại ngầm phối hợp làm khó Dương Hoa chúng ta?”, Lâm Chính hỏi.
“Tôi không rõ, có lẽ sau lưng có người khác xúi giục, nhưng các nhà cung cấp đó ngoài mặt không trở mặt với chúng ta, mà nói là bây giờ không có hàng, không thể cung cấp cho chúng ta được”.
“Xem ra có người định bỏ đá xuống giếng”.
“Chủ tịch Lâm, nếu không có nguyên liệu, không sản xuất đủ hàng hóa cho khách, để quá kỳ hạn thì chúng ta sẽ vi phạm hợp đồng. Đến lúc đó, e là chúng ta phải đối mặt với khoản bồi thường mấy chục tỷ. Chủ tịch Lâm, chúng ta phải mau chóng đàm phán với bọn họ!”, Mã Hải vô cùng lo lắng nói.
“Không cần, ông đi tìm nhà cung cấp mới đi”.
“Tìm nhà cung cấp mới? Làm vậy… trong thời gian ngắn cũng không kịp!”.
“Cứ tìm là được, không kịp thì từ từ tìm! Không sao đâu!”.
“Chuyện đó… Vậy… Vậy còn Tập đoàn Khang Nam thì sao?”, Mã Hải hỏi.
“Không cần quan tâm đến bọn họ!”.
“Không quan tâm?”.
“Phải, bây giờ ông chỉ cần làm một chuyện, tìm ra người lên kế hoạch chuyện này, xem sau lưng họ có ai đang giở trò hay không. Đợi điều tra được rõ ràng thì lập tức báo cáo cho tôi!”.
“Chủ tịch Lâm…”.
“Có chuyện gì thì nói sau đi!”.
Nói xong, Lâm Chính lại cúp máy.
“Chủ tịch Lâm, Chủ tịch Lâm…”.
Mã Hải sốt ruột.
Nhưng Lâm Chính đã cúp máy.
Mã Hải ngơ ngác nhìn điện thoại, hoang mang khó hiểu.
Bây giờ mấy tập đoàn đã ngừng hợp tác với Dương Hoa, đây là một cơn bão.
Sao Chủ tịch Lâm lại không lo lắng gì vậy?
Chẳng lẽ Chủ tịch Lâm có chuẩn bị gì rồi sao?
Nhưng anh đang ở Yên Kinh, có chuẩn bị gì được chứ?
Mã Hải thở dài liên tục, chỉ đành làm theo lời Lâm Chính nói, gọi điện thoại phái người của đảo Vong Ưu và Kỳ Lân Môn đi điều tra chuyện này.
Năng suất của võ giả quả nhiên phi phàm, chỉ nửa ngày đã điều tra rõ ràng chuyện này.
Hóa ra đằng sau mấy tập đoàn đó là tập đoàn tài chính siêu cấp Quốc tế Hoàng Quan xui khiến trong âm thầm.
Quốc tế Hoàng Quan cũng là tập đoàn y dược, hơn nữa còn là tập đoàn đa quốc gia. Từ khi Dương Hoa đưa ra thị trường, thị trường của Quốc tế Hoàng Quan bị Dương Hoa xâm chiếm từng chút một, mơ hồ có cảm giác bị Dương Hoa thay thế.