“Rốt… rốt cuộc ông là ai?”
“Tôi là ai không quan trọng, nếu các người đã đến thì hôm nay cùng chết ở đây đi! Dám đắc tội với đế quốc Anh Hoa, cho dù là kẻ nào thì hôm nay cũng sẽ trở thành thịt vụn trên boong tàu này!”
Ông lão hờ hững nói, sau đó cất bước đi tới.
Mọi người đồng loạt lùi về sau, run lẩy bẩy.
Lưu Đại Đồng nghiến răng hét lên: “Mọi người đừng sợ, cùng xông lên đi, ông ta chỉ có một mình, chẳng lẽ chúng ta không đối phó được sao? Xông lên với tôi!”
Nói xong, Lưu Đại Đồng rút kiếm bên hông, lao về phía trước.
Tất cả những người phía sau cũng xông lên chém giết.
Bao vây ông lão!
Tuy nhiên, ông lão cúi người, hai tay vững vàng giơ lên, dưới ống tay áo rộng thùng thình, ẩn giấu một thanh kiếm Samurai màu đỏ.
Phương Kỳ Lân thở hổn hển, hét lớn: “Không hay rồi! Mọi người cẩn thận!”
Nhưng….
Đã muộn!
Xoẹt xoẹt!
Bóng dáng ông lão nhảy vọt, nhanh như tia chớp xuyên qua đám người, sau đó xuất hiện ở sau lưng bọn họ.
Hơn nữa ông lão còn duy trì tư thế rút kiếm.
Hai mắt Phương Kỳ Lân mở to.
Một lúc sau, hàng chục cái đầu, bao gồm cả Lưu Đại Đồng đều rơi xuống đất.
Máu phun lên trời!
Giết trong nháy mắt!
Một giây!
Giết hàng chục cao thủ võ thuật Long Quốc trong phút chốc!
“A!”
Hàng chục người phía sau Phương Kỳ Lân chưa kịp tiến lên, lập tức hét lớn kinh hãi, họ sợ hãi ngồi bệt xuống đất, hai chân mềm nhũn.
Phương Kỳ Lân cũng đổ mồ hôi đầm đìa, sắc mặt tái nhợt nhìn ông lão đang chậm rãi thu kiếm! .
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Người Điều Khiển Tâm Lý
2. Từ Từ Suy Lý
3. Người Định Hình Tâm Lý
4. Xuyên Tới Thú Nhân: Ta Làm Nữ Hoàng
=====================================
Không còn nghi ngờ gì nữa, giờ phút này, ngay cả người kiêu ngạo tự đại như hắn cũng cảm thấy áp lực vô tận.
“Rốt… rốt cuộc ông là ai…?”
Hắn thở hổn hển, cố gắng trấn an tâm trạng kinh hoàng của mình.
Nhưng ông lão chưa kịp trả lời thì một giọng nói lạnh lùng vang lên.
“Ông ta là Kazumura, người được mệnh danh là Kiếm Thánh của đế quốc Anh Hoa!”
Phương Kỳ Lân nghiêng đầu nhìn, thở phào nhẹ nhõm.
Là Hồng Vũ minh chủ!
“Minh chủ! Người này… rất lợi hại!”