Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Hồng Vũ minh chủ vữa nãy vẫn còn dũng mãnh phi phàm, trong chớp mắt đã bị người khác giẫm dưới chân, xương cốt toàn thân đều vỡ vụn, giống như bùn nhão.

“Chuyện… chuyện gì đang xảy ra vậy? Chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy?”

Phương Kỳ Lân run rẩy lùi lại, toàn thân sợ hãi sắp phát điên, đầu óc trống rỗng.

Ngược lại Kazumura lập tức quỳ xuống dập đầu.

“Kazumura kính chào Ashina đại nhân”.

“Này, lão già thối tha, tại sao vẫn chưa xử lý xong đám côn trùng này hả?”

Nhân vật đáng sợ tên Ashina vừa giẫm đạp vào người Hồng Vũ minh chủ, vừa phát ra giọng nói khàn khàn.

Cứ như thể ông ta có một hòn đá mắc kẹt trong cổ họng.

“Thật xin lỗi, Ashina đại nhân, nửa đường xảy ra chút rắc rối”.


Kazumura vội vàng giải thích.

“Rắc rối ư?”

Ashina liếc nhìn vết thương bên hông của Kazumura, đôi mắt đỏ như máu của ông ta tràn đầy sự khinh bỉ: “Lão già vô dụng, ngay cả một đám côn trùng cũng không thể xử lý được sao? Xem ra ông thật sự già rồi, tìm thời gian thích hợp vào quan tài nằm đi!”

Nghe vậy, Kazumura sợ hãi run lẩy bẩy: “Ashina đại nhân, xin hãy cho tôi một cơ hội nữa! Tôi chắc chắn sẽ không khiến đại nhân thất vọng!”

“Không cần đâu, tôi đã không còn kiên nhẫn chờ đợi nữa, chuyện ở đây cứ giao cho tôi, đám côn trùng ở những nơi khác đều bị tôi giải quyết sạch sẽ cả rồi!”

Ashina hung hăng đá mạnh vào hông Hồng Vũ minh chủ.

Bụp!

Cơ thể của Hồng Vũ minh chủ bị đập mạnh vào boong tàu.

Boong tàu bị giẫm nát…


Thấy vậy, Phương Kỳ Lân sợ tới mức run bần bật.

Còn Ashina nhảy vọt lên, cú nhảy cao mấy trăm mét, lao thẳng về phía chiếc tàu khác, vừa nhảy lên đã bắt đầu chém giết không nương tay.

Phương Kỳ Lân sững sờ.

“Đây… đây… chính là nhân vật cực mạnh phía sau sao?”, giọng điệu của hắn cũng đang run rẩy.

“Đúng vậy, hôm nay tất cả các người đều phải chết, nhưng tôi tin chắc rằng cậu sẽ là một trong những người chết thảm nhất!”

Kazumura đứng dậy, lạnh lùng nói với khuôn mặt già nua.

Kazumura bước tới. Khuôn mặt ông ta trông vô cùng dữ dằn với sát khí hừng hực. Ông ta rút cây kiếm Samurai ở eo ra.

Phương Kỳ Lân không dám do dự, co giò bỏ chạy. Không còn Hồng Vũ minh chủ thì hắn nào phải là đối thủ của Kazumura. Hắn nhanh chóng bị đuổi kịp. Đường kiếm sắc bén chém xuống cánh tay hắn.

Phương Kỳ Lân lấy kiếm ra đỡ. Hai thanh kiếm va chạm, thanh Samurai phóng ra sức mạnh ghê người. Thanh kiếm của Phương Kỳ Lân bị bắn ra, đập lên ngực của chính hắn.

Phụt…Phương Kỳ Lân nôn ra một ngụm máu tươi, bay bật ra, ngã xuống đất. Hắn vội vàng bò dậy định phản công.

Keng…Một tia sáng phóng tới. Cánh tay mà Phương Kỳ Lân cầm kiếm bị chém bay, máu xối ra. Phương Kỳ Lân trố tròn mắt, sững sờ. Tay của hắn bị chém, mất đi vũ khi thì lấy gì mà chặn đối phương đây?

“Không…không”, Phương Kỳ Lân gào lên, lập tức đứng dậy lao ra ngoài với ý đồ nhảy xuống biển.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận