Người phụ nữ trung niên không chấp nhận được tin này, nhưng hình ảnh không ngừng được chiếu trên điện thoại khiến bà ta không thể không tiếp nhận.
“Đại nhân, thầy Takahashi đã bị Lâm Chính đánh bại. Nếu ngay cả thần Ninja của chúng ta cũng chưa phải là đối thủ của hắn, vậy thì Kazumura Kazuto và Ashina chết trong tay thần y Lâm không phải chuyện gì khó tin…”.
“Dù Kazumura Kazuto và Ashina đã chết, nhưng người của Ám Bộ và Tam Nhẫn Bộ thì sao? Bọn họ còn chưa chết hết, hơn nữa còn có quân đội đóng giữ, tôi không tin một mình thần y Lâm có thể vượt qua phòng tuyến của chúng ta!”, người phụ nữ trung niên lạnh lùng nói: “Nakagawa, cậu hãy đi đến hiện trường tỷ võ đợi ở đó, đồng thời triệu tập tất cả phóng viên của đế quốc Anh Hoa, kể cả truyền thông ở nước ngoài. Yêu cầu bọn họ mở livestream, truyền hình trực tiếp, chiếu hình ảnh cậu đang đợi thần y Lâm ở hiện trường tỷ võ cho người trên toàn thế giới xem!”.
“Đại nhân, người đang định…”.
“Tôi muốn khiến thần y Lâm đi vào vết xe đổ! Trước kia cậu ta đã vắng mặt ở trận quyết đấu với cậu, lần này chắc chắn cậu ta vẫn sẽ vắng mặt! Thời gian mà hai cậu giao hẹn là chín giờ sáng, bây giờ tới chín giờ chỉ còn hơn ba tiếng nữa. Nếu chín giờ cậu ta không đến được hiện trường tỷ võ thì võ thuật Long Quốc sẽ trở thành trò cười của người trên toàn thế giới. Lần này tôi sẽ khiến thần thoại võ thuật Long Quốc hoàn toàn tan nát! Hoàn toàn bị chúng ta giẫm dưới chân!”, người phụ nữ trung niên kiên định quát lên.
Nakagawa Yokoichi thấy vậy vội vàng quỳ xuống: “Mọi chuyện xin nhờ đại nhân!”.
“Mau đi đi, tôi cũng sẽ đến biên cảnh xem xem!”.
Người phụ nữ trung niên lạnh lùng nói, cầm theo áo khoác ở bên cạnh, bước nhanh ra khỏi nhà, lên xe tiến về phía vùng duyên hải.
Nakagawa Yokoichi cũng nhanh chóng quay về võ trường, tĩnh tâm ngồi thiền.
Không lâu sau, người ùn ùn kéo về.
Có phóng viên bản địa nước Anh Hoa, cũng có nhiều phóng viên quyền lực từ các nước đã bay đến nước Anh Hoa từ hôm trước.
Bọn họ lắp đặt thiết bị ở hiện trường, quay về phía võ đài tỷ võ, bắt đầu phát sóng trực tiếp.
Chẳng mấy chốc, khán giả trên toàn thế giới đều nhìn thấy hình ảnh ở hiện trường đấu võ.
Tất cả mọi người đều đang chờ đợi một người.
Thần y Lâm!
Bến cảng Thượng Hỗ ở Long Quốc.
Mấy chiếc thuyền cứu viện cập bến dưới sự hộ tống của ca nô chính phủ Long Quốc.
Xe cứu hộ và nhân viên y tế trên bến cảng đã đến.
Chiếc thuyền vừa cập bến, mọi người vội vã đưa từng võ giả bị thương nặng trên thuyền lên xe cứu hộ.
“Là Kỳ Lân! Phương Kỳ Lân vẫn chưa chết”.
Có người nhìn thấy Phương Kỳ Lân được ai đó dìu lảo đảo xuống thuyền, lập tức hét lên.
Trịnh Nam Thiên biết được tin tức lập tức nói với Nông Đường Công.
“Cậu là Phương Kỳ Lân à?”, Nông Đường Công nói.
“Các ông là ai?”, Phương Kỳ Lân nhíu mày hỏi.
Trịnh Nam Thiên lập tức lấy giấy tờ của mình ra.
Phương Kỳ Lân đọc lướt qua, sắc mặt thay đổi.
“Nói cho tôi biết, bây giờ thần y Lâm đang ở đâu?”, Nông Đường Công trầm giọng hỏi.