Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Nhưng lại bị Lâm Chính ngăn cản.

“Thất Dạ, bình tĩnh đi”.

“Thần y Lâm, cậu vẫn nhịn được sao?”.

“Không sao, ở hai ngày thì ở hai ngày, nếu như đánh nhau, cho dù chúng ta có thể rời khỏi đảo Thần Hỏa, thì cũng không được yên ổn. Chắc chắn người của đảo Thần Hỏa sẽ trả thù, dù chúng ta có về Giang Thành thì bọn họ cũng vẫn tìm tới. Nếu đã vậy thì hãy giải quyết luôn mọi chuyện ở đây đi! Thế này đi, ông cứ về trước, tôi ở lại đây! Chờ gặp được Thần Hỏa Tôn Giả tôi sẽ về Giang Thành!”, Lâm Chính nói.

“Cái gì? Thế sao được?”, Trương Thất Dạ không đồng ý.

Theo ông ta, đừng nói là ở lại hai ngày, dù Lâm Chính chỉ ở đây hai tiếng thôi thì cũng lành ít dữ nhiều.

“Ông cứ về đi, yên tâm, tôi chắc chắn sẽ không sao. Nếu bọn họ quả thực định ra tay với tôi, nhưng tôi muốn đi thì bọn họ cũng không giữ nổi tôi đâu”, Lâm Chính cười đáp.

“Nhưng…”, Trương Thất Dạ còn định nói gì đó, nhưng thấy vẻ mặt Lâm Chính rất bình thản và tự tin, chỉ đành thở dài: “Thôi được rồi, thần y Lâm, vậy tôi về trước, bảo người của Dương Hoa chuẩn bị sẵn sàng để đối phó với tình hình đột xuất”.


“Thế thì tốt quá!”.

Dứt lời, Trương Thất Dạ liền ôm quyền, xoay người rời đi.

Còn Lâm Chính ở lại đảo Thần Hỏa, bình tĩnh chờ Thần Hỏa Tôn Giả xuất quan.

“Sắp xếp phòng ốc cho thần y Lâm, tiếp đãi chu đáo, ngoài ra cử hành tang lễ long trọng cho Trình sư đệ, đồng thời ghi lại tường tận chuyện này, để tôi trình cho sư tôn”.

“Vâng, Thánh Nữ đại nhân”.

Người bên cạnh đáp.

“Thần y Lâm, anh cứ yên tâm ở lại đây đi, chỉ cần anh ngoan ngoãn nghe lời, thì chắc chắn sẽ bình an vô sự”.

Thánh Nữ bình thản nói, rồi xoay người bỏ đi.


Lâm Chính được đưa đến phòng dành cho khách để nghỉ ngơi.

“Không có sự phân phó của Thánh Nữ thì không được tự ý ra khỏi cửa, nếu không giết không tha!”, người của đảo Thần Hỏa dẫn anh đến lạnh lùng nói một câu, rồi đóng cửa rời đi.

Lâm Chính lắc đầu, chẳng thèm đếm xỉa đến người này, tự lấy châm bạc và thuốc trên người ra, bắt đầu trị thương.

Sự bình phục thần tốc ở bên cạnh dòng nham thạch là nhờ dược hiệu của Tạo Thánh Đan mà Lâm Chính chuẩn bị trước. Đan dược này có thể khiến cơ năng trong người và khả năng hồi phục của Lâm Chính tăng vọt, thậm chí có thể khiến một số cơ quan không thể tái sinh mọc ra, nhưng cái giá phải trả rất đắt, sẽ khiến người ta trúng độc.

Thế nên không đến lúc quan trọng thì Lâm Chính sẽ không dùng tới thuốc này.

Sở dĩ anh dùng thuốc, một là muốn nhanh chóng khôi phục sức chiến đấu, hai là muốn khiến người của đảo Thần Hỏa kinh ngạc sợ hãi.

Bây giờ xem ra hiệu quả rất tốt.

Sau khi bôi thuốc và châm cứu, Lâm Chính liền làm một giấc để nghỉ ngơi dưỡng sức.

Cho đến khi chạng vạng tối.

Rầm rầm rầm!

Tiếng gõ cửa ầm ĩ vang lên.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận