Sau khi chắc chắn không có gì, Lâm Chính mới được cho vào.
Nhưng Lâm Chính vừa đặt chân vào Thánh Nữ Đường.
Rầm!
Cánh cửa to lớn của Thánh Nữ Đường đóng sầm lại.
Sau đó bên trong đèn đuốc sáng trưng, một tuyệt sắc giai nhân mặc đồ đỏ rực đi ra.
Đó chính là Thần Hỏa Thánh Nữ.
Lâm Chính kinh ngạc nhìn cô ta: “Thánh Nữ đại nhân… cô nghĩ kĩ rồi sao?”.
“Chẳng có gì là nghĩ kĩ hay không cả, để giữ mạng thì tôi bắt buộc phải chữa trị”, Thánh Nữ bình thản đáp.
“Vậy thì tốt, cô yên tâm, những người làm bác sĩ như chúng tôi đối xử bình đẳng, tôn trọng sự riêng tư của bệnh nhân. Đương nhiên, bệnh nhân cũng không được giấu bệnh sợ thầy, càng đừng vì chút chuyện nhỏ mà không chịu phối hợp chữa trị, dù sao thân thể cũng là của mình”, Lâm Chính cười nói.
“Thần y Lâm, những lời hoa mĩ thì khỏi cần nói nữa, tuy tôi tiếp nhận việc chữa trị, nhưng tôi không chấp nhận phương án chữa trị mà anh nói”, Thần Hỏa Thánh Nữ lắc đầu nói.
Lâm Chính sửng sốt, lắc đầu nguầy nguậy.
“Nếu vậy thì cô phải mời người khác chữa cho rồi”.
“E là không ai có thể chữa cho tôi được! Anh yên tâm, anh cần chữa thế nào thì cứ làm thế ấy, tôi chỉ cần anh thay đổi một chút thôi”, Thần Hỏa Thánh Nữ bình thản nói.
“Thay đổi cái gì?”.
“Cầm lấy”.
Thần Hỏa Thánh Nữ ném cho anh một mảnh vải, bình thản nói: “Lát nữa anh hãy bịt mắt châm cứu cho tôi, rõ chưa?”.
“Bịt mắt châm cứu?”.
Lâm Chính sửng sốt, sau đó bật cười: “Thánh Nữ đại nhân đang nói đùa sao? Tuy bình thường khám bệnh tôi có thể bịt mắt, nhưng bệnh của cô không phải bệnh thông thường, mỗi một châm đều phải cực kỳ thận trọng. Bịt mắt? Nếu xảy ra sơ sót gì, cô có thể lập tức mất mạng, cô muốn dùng tính mạng của mình để đánh cược với y thuật của tôi sao?”.
Ánh mắt của Thần Hỏa Thánh Nữ lạnh lùng: “Tôi là Thánh Nữ của đảo Thần Hỏa, là đệ tử của Thần Hỏa Tôn Giả! Nếu để anh nhìn hết thân thể thì đảo Thần Hỏa chúng tôi biết giấu mặt vào đâu? Sư tôn biết giấu mặt vào đâu? Tôi không thể chấp nhận được!”.
“Vậy thì tôi xin phép!”, Lâm Chính ôm quyền, xoay người định đi.
“Đứng lại!”, Thần Hỏa Thánh Nữ quát lớn.
“Thánh Nữ đại nhân, cô không chịu phối hợp, mà còn bắt tôi chữa trị? Cô không cảm thấy là mình đang làm khó tôi sao? Tôi là bác sĩ, một khi ra tay là trong mắt chỉ có bệnh nhân, không có bất cứ tình cảm nam nữ gì cả! Cô muốn chữa thì chữa, nếu không muốn chữa thì để tôi đi, nếu không được thì cứ giết tôi đi, đừng sỉ nhục tôi như vậy nữa, được không?”, Lâm Chính cũng mất kiên nhẫn quát lại.
Thần Hỏa Thánh Nữ vô cùng tức giận.
Chưa bao giờ có ai dám ăn nói với cô ta như vậy.
Nếu là bình thường thì cô ta đã xé xác đối phương, rồi giết cả nhà người ta rồi.
Nhưng bây giờ, cô ta không thể nổi giận được.