Lâm Chính đanh mắt, phóng ra toàn bộ số châm mà mình mang theo. Anh chủ động tấn công.
Vụt vụt…Châm bậc bay như mưa, lao về phía Thần Hỏa Tôn Giả. Ông ta không hề hợ hãi, chỉ điều khiến bốn cây châm với ý đố sẽ đánh gãy châm của Lâm Chính.
Thế nhưng khi bốn cây châm của ông ta tiếp xúc với châm của Lâm Chính thì…
Keng…Bốn cây châm giống như thủy tinh lập tức bị gãy vụn.
“Cái gì?”, Thần Hỏa Tôn Giả thất kinh, lập tức điều động Cương Khí chống lại. Cương Khí vừa được tạo ra thì ông ta ý thức được có điều gì đó không ổn nên lập tức né đòn nhưng vẫn bị muộn một bước.
Châm bạc đâm xuyên qua Cương Khí, ghim thẳng lên người của Thần Hỏa Tôn Giả. Hàng trăm cây châm ghim dày đặc lên cơ thể của ông ta.
Đám đông thất kinh.
Tất cả mọi người đều sững sờ.
Từng đôi mắt trừng to, không thể tin nhìn Thần Hỏa Tôn Giả, bây giờ toàn thân ông ta găm đầy châm bạc!
Lúc này, trên người Thần Hỏa Tôn Giả bị ghim không chỉ mười cây châm bạc mà có lẽ cả là cả trăm cây!
Thật kinh khủng!
Mọi người nghẹn họng nhìn trân trối, không dám phát ra tiếng.
Thần Hỏa Tôn Giả cũng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, cúi đầu sửng sốt nhìn số châm bạc trên người, trầm ngâm không nói tiếng nào.
“Tôn Giả đại nhân, có vẻ là… tôi thắng rồi…”
Lâm Chính hít từng ngụm khí, thở hổn hển, người hơi run rẩy như mất hết sức lực.
Dù sao cũng một mạch phóng ra toàn bộ số châm bạc.
Hơn nữa sức mạnh bao trùm lên những cây châm bạc này hoàn toàn khác so với những châm bạc mà Lâm Chính phóng ra trước đó.
Sắc bén hơn, mạnh hơn và khéo léo hơn.
Đương nhiên, quan trọng là chúng không bị lớp phòng ngự của Thần Hỏa Tôn Giả ngăn chặn.
Quả thật nghe rất rợn người.
“Cậu làm được bằng cách nào?”
Thần Hỏa Tôn Giả lấy lại tinh thần, nhìn châm bạc trên người, bình tĩnh mở lời: “Rõ ràng cậu không thể đâm thủng lớp phòng ngự của tôi, rõ ràng không thể phá vỡ châm nguyên tố của tôi, vì sao đột nhiên lúc đó lại làm được?”
“Tôn Giả, có phải ông nhầm lẫn gì rồi không? Tôi nói với ông, tôi không thể phá được lớp phòng thủ đó lúc nào?”, Lâm Chính hỏi.
Thần Hỏa Tôn Giả sửng sốt, đột nhiên hiểu ra, nghi hoặc nói: “Dùng yếu đánh mạnh?”
“Đúng vậy.” Lâm Chính gật đầu: “Nếu ông sử dụng lớp phòng ngự của cơ thể võ thần thì tôi không thể công phá, nhưng ông lại dùng tiên thiên cương khí, sức chống đỡ không là gì so với tiên thiên cương khu, trước mắt lực tàn phá cực hạn của tôi có thể đâm thủng tiên thiên cương khí”.
“Vậy lúc đầu cậu không đâm thủng tiên thiên cương khí, là do muốn dùng yếu đánh mạnh, làm tôi tưởng rằng cậu thật sự không thể đâm thủng lớp phòng ngự của tôi, khiến tôi mất cảnh giác! Không chỉ vậy, lúc đối mặt với châm nguyên tố của tôi, đáng lẽ cậu có thể phá vỡ nó, nhưng cậu lại cố ý bẻ gãy châm bạc của mình, diễn ra vẻ không thể ngăn cản được, làm tôi tưởng rằng cậu không thể đối phó với châm nguyên tố, chờ đúng thời cơ mới chống lại, làm tôi khó có thể trở tay?”, Thần Hỏa Tôn Giả thản nhiên nói.
Lâm Chính gật đầu: “Đúng vậy, lúc đó tôi đúng là dùng yếu đánh mạnh, vì tôi biết, nếu chỉ dựa vào thực lực thì không thể đánh bại ông, nếu muốn đánh thắng chỉ có thể chờ cơ hội mà ông cho tôi! Hai lần công kích trước đó thật ra tôi có thể chống đỡ mà không chút tổn hại nào, nhưng tôi biết tôi không thể đỡ, vì một khi tôi đỡ được thì lần công kích sau sẽ càng khủng khiếp hơn, đồng thời ông sẽ có cái nhìn mới về thực lực của tôi, sự đề phòng của ông với tôi sẽ càng tăng. Thật ra nếu ông vẫn sử dụng cơ thể võ thần thì châm của tôi sẽ không thể đâm vào da thịt ông, nhưng bởi vì hai châm lúc trước khiến ông cho rằng thực lực của tôi yếu ớt không đáng kể, ông quyết định không tiếp tục sử dụng cơ thể võ thần, thậm chí không nghĩ rằng tôi sẽ phản kích, bởi vậy mới mở ra con đường cho tôi!”