“Đây đều là những dược liệu cực kỳ quý hiếm trên thế giới, rất nhiều trong số đó thậm chí mới chỉ xuất hiện trong truyền thuyết, cực kỳ khó thu thập…”
“Đúng vậy, nếu có thể thu thập chúng dễ dàng, thì việc chữa trị di chứng của Tôn Giả cũng không khó khăn đến vậy, cảnh giới của ông cao, không dùng thuốc tốt thì căn bản không thể chữa khỏi”.
“Hừ, vậy được, tôi sẽ nhanh chóng phái người đi thu thập đủ cho cậu, có điều… Mấy loại thảo dược này, tôi cũng chưa từng nghe nói, lá Vô Song Cát này là cái gì?”
“Một loại thảo dược biến dị, chỉ có thể sinh trưởng ở nơi có đầy đủ ngũ hành hội tụ, hơn nữa tỷ lệ sống sót là một phần mười nghìn!”
“Một mảnh đất ngũ hành có thể tạo ra bao nhiêu lá Vô Song Cát?”
“Ông hỏi sai vấn đề rồi. Đáng ra ông nên hỏi, mấy trăm mảnh đất ngũ hành mới có thể tạo ra một lá Vô Song Cát?”
“Cái gì? Mấy trăm mảnh đất ngũ hành? Ở lãnh địa của Long Quốc cũng chỉ có một vài mảnh đất ngũ hành, vậy mà mấy trăm mảnh đất cũng không thể tạo ra một chiếc lá Vô Song Cát sao? Vậy chẳng phải là… hiện nay ở trong nước không có loại thảo dược này sao?”
“Theo tôi được biết, chiếc lá Vô Song Cát cuối cùng đã xuất hiện vào sáu trăm năm trước”.
“Vậy không phải là không có loại thảo dược này sao? Cậu bảo tôi đi đâu tìm đây? Cậu đang đùa giỡn tôi à?”, Thần Hỏa Tôn Giả giận dữ nói.
“Tôn Giả bớt giận, tôi cũng không có ý định trêu chọc ông! Thực ra tôi biết chiếc lá Vô Song Cát này đang ở đâu, chẳng qua là…tôi không thể nào lấy được, e rằng Tôn Giả cũng không dám đi lấy”, Lâm Chính nói.
“Ở đâu?”, Thần Hỏa Tôn Giả hung dữ hỏi
“Thương Minh!”, Lâm Chính lập tức nói.
“Ồ?”
Thần Hỏa Tôn Giả lập tức nguôi giận hơn phân nửa, lông mày nhíu lại, suy nghĩ rồi trầm giọng hỏi: “Thương Minh có nó thật à?”
“Chắc chắn!”
“Vậy nó ở đâu? Tôi lập tức đi lấy!”
“Trước mắt thì vẫn chưa rõ vị trí của nó ở đâu, nhưng Thương Minh vốn là một tổ chức thương mại đặc biệt mang tính quốc gia được nâng đỡ bởi đại hội, Thương Minh có vô số kho báu và các loại dược liệu quý hiếm. Tôi thực sự đã từng nghe người khác nói rằng Thương Minh có lá Vô Song Cát, nhưng tôi không biết nó được đặt ở đâu!”
“Vậy những lời cậu nói không phải đều là những lời vô nghĩa sao?”, Thần Hỏa Tôn Giả hừ một tiếng.
“Sao có thể coi là lời nói vô nghĩa chứ? Tôi sẽ điều tra vị trí cụ thể của lá Vô Song Cát là được, thật ra việc điều tra này là điều tất yếu, bởi vì lá Vô Song Cát cũng không phải là lựa chọn hàng đầu, nếu trong Thương Minh còn có thứ khác mạnh hơn, dược liệu hiếm hơn thì khả năng trị khỏi di chứng của Tôn Giả sẽ tăng lên rất nhiều!”
“Thật sao?”
“Tôn Giả không tin tôi ư? Nếu đã vậy thì cần gì phải tìm đến tôi để chữa trị?”, Lâm Chính hỏi lại.
“Được! Tôi tin cậu! Tôi lệnh cho cậu nhanh chóng điều tra vị trí của những dược liệu kia! Sau đó đưa đến cho tôi!”
“Đi lấy thuốc ư? Tôi cũng không dám, nơi đó là Thương Minh đấy, nếu tôi bị bắt được! Chẳng phải là chết không có chỗ chôn sao?”
Lâm Chính lập tức từ chối.
Thần Hỏa Tôn Giả tức giận nói: “Cậu sợ cái gì? Đảo Thần Hỏa là chỗ dựa cho cậu! Cậu cứ mạnh dạn đi lấy, nếu như đắc tội Thương Minh, tôi sẽ bảo vệ cậu!”