Không ngoài dự đoán, tài khoản của Hòa Dã bị công kích bởi mấy trăm ngàn tin nhắn riêng tư, quản trị viên phải khóa khu vực bình luận và hòm thư riêng, vô số cư dân mạng bắt đầu tố cáo, chửi bới hắn ở nhiều khu vực bình luận, thậm chí còn đăng những video ngắn để chỉ trích.
“Xong rồi! Xong thật rồi…”
Hòa Dã như người mất hồn.
Hắn biết rằng, kể từ ngày hôm nay, mình hoàn toàn bị ghẻ lạnh.
Sau khi xảy ra chuyện của Hòa Dã, Lâm Chính và Tô Nhu cũng không còn tâm trạng để ăn cơm, cả hai từ chối lời mời nhiệt tình của Trần Khánh Tường, rồi rời khỏi trung tâm thương mại.
Lâm Chính cũng không quá ngạc nhiên khi thấy thái độ của Trần Khánh Tường.
Thật ra nếu nói về nguồn lực tài chính, tập đoàn Quân Thịnh cũng không kém Dương Hoa là bao, dù sao thì tập đoàn này cũng đã hoạt động hàng trăm năm, bám rễ vô cùng sâu và các mối quan hệ cũng rắc rối phức tạp.
Nhưng ở thế giới này, chỉ dựa vào việc có tiền thôi thì cũng vô dụng.
Tin tức của Trần Khánh Tường hết sức nhanh nhạy, cũng đã từng được chứng kiến thủ đoạn gây chấn động của thần y Lâm.
Nếu cường giả tuyệt thế như vậy mà tức giận ra tay thì tập đoàn Quân Thịnh chắc chắn chịu không nổi!
Nhân vật như vậy, ai dám đắc tội chứ?
Trần Khánh Tường muốn lôi kéo quan hệ với Lâm Chính, nhưng Lâm Chính lại hoàn toàn không có hứng thú.
Hai người đi thẳng tới địa điểm buổi đấu giá.
“Anh có quen biết với Trần Khánh Tường sao?”
Trên đường đi, Tô Nhu tò mò hỏi
“Ông ta là bệnh nhân cũ của anh”, Lâm Chính tùy ý nói.
“Vậy mà anh lại từng khám bệnh cho ông ta sao? Khó trách ông ta lại cung kính với anh như vậy”, Tô Nhu kinh ngạc, sau đó dường như nghĩ đến điều gì đó, cô gật đầu liên tục: “Em đoán là anh kiếm được không ít tiền từ ông ta nhỉ?”
“Đúng vậy, một người giàu có như vậy, ra tay chắc chắn rất hào phóng”.
“Hừ, tại sao tài khoản của thần y Lâm lại đăng video ở nhà hàng?”
“Anh đã gửi video cho thần y Lâm, nhờ anh ấy đăng lên! Dù Hòa Dã có lợi hại đến đâu thì sao hắn có thể so sánh được với một nhân vật tầm cỡ quốc gia như thần y Lâm chứ?”, Lâm Chính cười nói.
“Anh có thể liên lạc với tài khoản của thần y Lâm sao?”
Tô Nhu vô cùng kinh ngạc.
“Có vấn đề gì à?”, Lâm Chính khó hiểu hỏi.
Vẻ mặt Tô Nhu phức tạp nhìn Lâm Chính, cuối cùng khẽ thở dài, lắc đầu.
Lời đồn ngoài kia càng ngày càng quá đáng, nói em có quan hệ mờ ám với thần y Lâm, vậy mà anh không những không ghen, lại còn giữ liên lạc với người ta, chẳng lẽ anh không đề phòng một chút nào sao?
Tô Nhu suy nghĩ trong lòng, đột nhiên hơi tức giận.
Lâm Chính này, không lẽ anh ấy chẳng hề coi trọng mình chút nào sao?
Em là vợ của anh đấy!
Vậy mà anh lại trò chuyện với tài khoản của người đàn ông có lời đồn mờ ám với vợ mình, không những thế còn thường xuyên liên lạc?