“Sao Lâm Chính lại chạy đến đây? Hơn nữa… sao anh ấy lại đi cùng ông cụ Dịch? Anh ấy và Thương Minh… có quan hệ gì?”, Tô Nhu vô cùng kinh ngạc, mắt mở to.
Pằng! Pằng! Pằng! Pằng! Pằng…
Hiện trường đấu giá, ông Đồng đứng trên bục cao dùng súng bắn về phía Hoa An.
Đạn không ngừng trút xuống, nhưng trước mặt Hoa An có một võ giả cầm kiếm, nhanh chóng huơ kiếm chém vào đạn. Dù ông Đồng có bắn thế nào cũng không thể làm bị thương đến Hoa An.
“Giết ông ta cho tôi!”, Hoa An chỉ vào ông Đồng hét lớn.
Người cầm kiếm thoáng chốc nhảy vọt lên, giống như sao băng đánh về phía ông Đồng.
Ông Đồng kinh hãi: “Bảo vệ tôi!”.
Ngay lập tức có một người đàn ông đeo găng tay bằng sắt lao ra từ bên cạnh, đấm một quyền vào người cầm kiếm.
Keng!
Kiếm sắc bén bị đánh ra.
Hai người lao vào chiến đấu với nhau.
“Khốn nạn!”.
Ông Đồng cắn răng, cầm súng xông tới, định đích thân giải quyết Hoa An.
Keng!
Ông ta còn chưa chạy được mấy bước, một luồng kiếm quang đã bay tới. Sau đó, người đàn ông đeo găng tay sắt giữ chân người đàn ông cầm kiếm thay ông ta đột nhiên rùng mình, đứng khựng tại chỗ, không tấn công thêm nữa.
Chốc lát sau, đầu hắn chậm rãi lăn xuống.
Máu tươi bắn tung tóe, vung vãi khắp nơi.
Hắn lại bị chặt đầu bởi một nhát kiếm…
Ông Đồng vô cùng kinh ngạc, cứ ngỡ mình nhìn lầm.
Người ông ta mời đều là cao thủ đương thời, thế mà lại bị người ta dùng một kiếm giết chết?
“Không thể nào… tuyệt đối không thể nào!”.
Ông Đồng run rẩy nói.
Người cầm kiếm lộ ra nụ cười giảo quyệt, sau đó đột nhiên di chuyển ra xung quanh.
Soạt! Soạt! Soạt! Soạt…
Trạng thái trước kia của người đó thay đổi, lao nhanh đi như tia chớp, lại vung kiếm cắt cổ họng. Trong chớp mắt, cao thủ bên phía ông Đồng đã chết mất mấy người.
“Ông… ông là ai?”.
Ông Đồng sợ đến mức liên tục lùi về sau, mắt mở to.
Hoa An ở bên này cũng sửng sốt.
“Ông Lôi Thần! Kiếm thuật của ông đã đến trình độ này rồi sao? Tốt quá rồi! Ha ha, tốt quá rồi!”, Hoa An mừng rỡ, liên tục vỗ tay.
Kiếm sĩ tên là Lôi Thần đó đột nhiên gây rối loạn, người của ông Đồng hầu như bị áp chế nghiêng về một phía. Trong chớp mắt, chỉ còn lại hai người lùi về đến bên cạnh ông Đồng, người bên cạnh Hoa An cũng bao vây ông ta.