Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

“Anh sợ em không tin mà. Nói ra thì em lại cho rằng anh chém gió”, Lâm Chính nhún vai.

Tô Nhu đỏ mặt, cảm thấy ngượng ngùng: “Sau này em sẽ không thế nữa, sau này anh nói gì em cũng tin”.

“Thật sao?”

“Đương nhiên”.

“Vậy anh nói với em một chuyện, thực ra anh là thần y Lâm”.

“Chuyện này thì hơi quá rồi nha” Tô Nhu trừng mắt.

“Đấy em xem, lại không tin”, Lâm Chính bất lực.

“Được được, em tin. Dù sao anh cũng biết về y thuật mà, gọi là thần y Lâm cũng không sai”, Tô Nhu làm bộ dỗ dành, mỉm cười nhưng rõ ràng là cô không tin. Lâm Chính thở dài.

“Phải rồi Lâm Chính, lần này anh quay lại tìm ông Dịch có chuyện gì vậy?”


“Thương Minh đại loạn, anh cùng ông Dịch xử lý”.

“Tình hình thế nào rồi?”

“Rất tệ. Ông Đồng và Hoa An liên thủ làm phản, hai người chết rồi”.

“Cái gì?”, Tô Nhu thất kinh.

“Tô Nhu, không cần lo lắng. Ông Dịch đã xử lý xong mọi chuyện. Có ông ấy chúng ta không cần phải lo lắng nhiều. Về thôi”, Lâm Chính cười.

“Ừm”, Tô Nhu khẽ gật đầu. Thế nhưng cô gái vẫn lộ vẻ lo lắng. Cô thật không ngờ Thương Minh cũng lại xảy ra những chuyện như thế.

Hai người bắt xe quay về khách sạn. Trên đường về, Lâm Chính lấy điện thoại, lẳng lặng gửi tin cho Dịch Tiên Thiên để ông ta sắp xếp cho mình một thân phận ở Thương Minh Hội. Dịch Tiên Thiên chẳng khác gì gián điệp của anh.

Mặc dù sự việc xảy ra khiến Tô Nhu thay đổi cách nhìn nhận không tốt lắm về Thương Minh nhưng cô phải thừa nhận việc trở thành thành viên của hội sẽ mang đến rất nhiều lợi lạc.


Bắt đầu từ giờ trở đi, cô chỉ cần nói mình là thành viên của hội Thương Minh thôi thì mọi thương vụ hợp tác đều có thể thành công. Bởi vì những người có thể là thành viên của hội này thì công ty của họ cũng có ưu thế nhất định đó.

Đó chính là nguồn vốn. Một khi nguồn vốn của các thành viên không đủ thì hội Thương Minh sẽ đích thân hỗ trợ bù vào. Vì vậy Tô Nhu từ bây giờ sẽ không phải lo lắng khi đầu tư vào bất kỳ hạng mục nào.

Nghĩ tới đây, Tô Nhu bỗng cảm thấy vui mừng tới mức không ngủ được. Cô là một cô gái không ngừng nỗ lực.

Chỉ hi vọng có một ngày có thể làm nên sự nghiệp.

Cô cố gắng mỗi ngày nhưng vì nhiều nguyên do mà sự nghiệp cứ gập ghềnh. Giờ có hội giúp đỡ, cô tin có thể tạo ra được một doanh nghiệp như Dương Hoa.

Lâm Chính nằm trên giường và cảm thấy vô vị. Anh xem điện thoại một lúc rồi chuẩn bị ngủ. Thế nhưng vừa đặt điện thoại xuống thì anh lại liếc thấy tấm lưng nõn nà của Tô Nhu. Cô mặc áo ngủ buộc dây, trông vô cùng gợi cảm, khiến Lâm Chính không khỏi thấy rạo rực.

Thế nhưng họ chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa, Lâm Chính thì không ngại gì, chỉ có điều Tô Nhu luôn giữ chừng mực, nếu không thì đã không tới mức thuê phòng hai giường đơn.

Haizz…Lâm Chính thầm thở dài. Anh đắp chăn định ngủ một giấc.

Đúng lúc này, Tô Nhu lên tiếng: “Anh thở dài gì vậy?”

“Không có gì”.

“Thì…nếu anh muốn thì qua bên này ngủ đi..”, Tô Nhu do dự nhưng vẫn lên tiếng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận