Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Thần Hỏa Tôn Giả định vào trong nhưng bị ngăn lại: “Ông là ai? Không được vào, bên trong đang làm phẫu thuật. Nếu để xảy ra vấn đề gì thì ông chịu nổi trách nhiệm không?”, Nhan Khả Nhi với chiếc áo đẫm máu quát lớn.

“Khốn nạn, sao cô dám ăn nói như vậy với sư tôn của chúng tôi chứ?”, người của đảo Thần Hỏa tức giận. Thế nhưng Thần Hỏa Tôn Giả chỉ đưa tay lên ra hiệu cho đám đông im lặng.

“Cô gái, tình hình của thần y Lâm thế nào rồi?”, Thần Hỏa Tôn Giả hỏi Nhan Khả Nhi.

Đám đông thất kinh. Lần đầu tiên họ thấy thái độ của Thần Hỏa Tôn Giả mềm mỏng như vậy…

“Tình hình rất tệ, sợ là không giữ được. Chỉ biết thử xem thế nào. Y thuật của chúng tôi không bằng thần y Lâm. Nếu anh ấy có thể tự chữa trị thì chắc chắn không thành vấn đề nhưng đó là điều không thể mà”, Nhan Khả Nhi lắc đầu, mắt rưng rưng rồi quay người rời đi.

Thần Hỏa Tôn Giả nghe thấy vậy thì mặt tối sầm.

“Chết tiệt”, Thần Hỏa Thánh Nữ cùng thầm chửi rủa. Mắt cô ta đỏ hoe.

Bọn họ không phải thương xót gì Lâm Chính hết. Mà là trên đời này người duy nhất có thể trị được di chứng cho họ là anh. Vậy thì họ không tức sao được?

Thần Hỏa Tôn Giả thì khác. Trong mắt ông ta, Lâm Chính bị thương là vì do đang chữa trị cho mình.

Nếu như thần y Lâm không chuyên tâm trị thương cho ông ta thì đã không bị đánh như thế. Vì với thực lực của anh, anh có thể dễ dàng né được đòn tấn công của đối phương.

Thần Hỏa Tôn Giả siết chặt nắm đấm, cơn lửa giận dâng lên cuồn cuộn, lan tỏa trong không gian. Những người đứng bên cạnh thất kinh. Bọn họ đồng loạt hô lên: “Tôn giả bớt giận”.

Thần Hỏa Tôn Giả nín thở, cố gắng nhẫn nhịn. Ông ta là người có ơn báo ơn có oán báo oán. Chuyện này xảy ra sao ông ta có thể buông xuôi?

“Nghe đây, lập tức điều tra thân phận của đám người đó cho tôi. Bất kể bọn họ là ai thì cũng nhất định phải khiến họ nợ máu đền máu”, Thần Hỏa Tôn Giả nói bằng vẻ vô cảm.

“Vâng tôn giả”, Thần Hỏa Thánh Nữ đưa những người còn lại rời đi.

Thần Hỏa Tôn Giả ngồi ở ghế ngoài, nhắm mắt dưỡng thần và chờ đợi phẫu thuật kết thúc. Khoảng hai tiếng đồng hồ sau, Tần Bách Tùng bước ra, mồ hôi nhễ nhại”.

“Tình hình của thần y Lâm thế nào rồi”, Thần Hỏa Tôn Giả vội hỏi.

Thế nhưng…Tần Bách Tùng chỉ lẳng lặng lắc đầu: “Nếu có thể cầm cự qua được ngày hôm nay thì sẽ không sao hét, còn không thì…Hầy…”

Nói xong, Tần Bách Tùng rời đi. Thần Hỏa Tôn Giả tái mét mặt…

Thần Hỏa Tôn Giả không còn gì để nói. . 𝒯𝗋ải‎ nghiệm‎ đọc‎ t𝗋𝗎yện‎ số‎ 1‎ tại‎ _‎ 𝒯𝗥‎ 𝗎𝙈𝒯𝗥𝐔Y𝙚N﹒VN‎ _

Ông ta trừng to mắt, không tin được nhìn Tần Bách Tùng.

“Tôi nghe nói ông là đệ tử thân truyền của thần y Lâm. Theo lý mà nói, ông phải học được không ít y thuật của cậu ta mới phải, vì sao lại không chữa được cả một chứng bệnh nhỏ, ông học kiểu gì đấy?”.

Xưa nay Thần Hỏa Tôn Giả đều có yêu cầu rất cao đối với đệ tử của mình, hơn nữa, yêu cầu của ông ta lấy tiêu chuẩn từ bản thân ông ta.

Nếu không đạt được ắt sẽ trừng phạt nghiêm khắc.

Thần Hỏa Thánh Nữ đã có thể xem là thiên phú cao, nhưng trong mắt ông ta cũng chỉ bình thường mà thôi.

Vì vậy ông ta cũng đánh giá nghiêm khắc đệ tử của Lâm Chính theo tiêu chuẩn của bản thân mình.

Nhưng suy cho cùng Tần Bách Tùng không phải đệ tử của Thần Hỏa Tôn Giả.

Đến bây giờ, trong số những người mà Lâm Chính truyền dạy y thuật, thiên phú của Tần Bách Tùng đã là cực kỳ khủng khiếp.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui