Lâm Chính mỉm cười, không nói gì.
Thần Hỏa Thánh Nữ mặt không cảm xúc đi về phía tên cướp cầm đầu cách đó không xa.
Trước đó hắn bị ngã xuống đất, tránh được sự tấn công của vòng hoa lửa nên vẫn còn sống.
Nhưng dáng vẻ lúc này của hắn vô cùng thê thảm, hai cánh tay bị gãy, máu tươi đầm đìa, trên người có nhiều chỗ da thịt rách toạc, trong miệng toàn là máu, dường như tạng phủ đã bị thương.
Thấy Thần Hỏa Thánh Nữ lại gần, tên cướp cầm đầu sợ hãi tột độ, run rẩy không ngừng.
Đây là nữ sát thần thì có!
Ai mà ngờ được cô gái xinh đẹp này lại có thực lực mạnh như vậy chứ…
“Đừng… đừng lại đây… Xin cô đừng lại đây…”, tên cướp cầm đầu kinh hoàng kêu lên.
“Chẳng phải anh muốn tôi làm người phụ nữ của anh, muốn tôi luyện công với anh sao? Sao lại xua đuổi tôi như vậy?”, Thần Hỏa Thánh Nữ đứng từ trên cao nhìn xuống, giơ một chân giẫm vào mặt hắn.
“Xin Thánh Nữ đại nhân hãy tha cho tôi…”, tên cướp cầm đầu run rẩy kêu lên, nửa khuôn mặt bị Thần Hỏa Thánh Nữ giẫm lún xuống bùn.
“Tha cho anh? Hừ, anh dám ăn nói ngông cuồng khinh thường bổn Thánh Nữ, sao có thể tha được? Chết đi!”.
Khuôn mặt Thần Hỏa Thánh Nữ tỏ vẻ dữ tợn, sau đó bất ngờ dùng sức.
Bụp!
Đầu của tên cướp cầm đầu bị giẫm nát bét.
Đám người Dịch Tiên Thiên ở phía sau thấy thế đều hít vào khí lạnh.
Không ngờ cô gái yếu đuối xinh đẹp động lòng người này lại tàn bạo như vậy.
Đúng là không thể trông mặt mà bắt hình dong…
“Loại vô dụng như anh mà cũng xứng với bổn Thánh Nữ sao? Nực cười!”, Thần Hỏa Thánh Nữ khinh bỉ nói, di gót giày lên quần áo của thi thể, phất tay áo đi về phía Lâm Chính.
Dịch Tiên Thiên hơi ngẩn ra.
Lâm Chính sửng sốt một chút rồi bật cười: “Không biết người đàn ông như thế nào mới xứng với Thánh Nữ đại nhân đây?”.
“Trên đời này không ai xứng với bổn Thánh Nữ cả”, Thần Hỏa Thánh Nữ kiêu ngạo đáp.
“Thánh Nữ đại nhân quả nhiên ưu tú!”, Lâm Chính giơ ngón tay cái lên.
Thần Hỏa Thánh Nữ hơi nhíu mày, không nói gì.
“Cô gái có thân thủ tốt lắm”.
Đúng lúc này, một tiếng cười vang lên cách đó không xa.
Mấy người quay sang nhìn về phía phát ra âm thanh.
Chỉ thấy mấy nam nữ trẻ tuổi đang nhanh chân đi tới.
Trong đó một người đàn ông mặc áo bào trắng, tay cầm quạt, gần như lập tức nhìn trúng Thần Hỏa Thánh Nữ, mỉm cười tán thưởng.
“Các cậu là…”, Dịch Tiên Thiên hỏi.
“Tôi là Đao Mặc Long, người của sơn trang Viêm Đao”, người đàn ông mỉm cười đáp.
“Sơn trang Viêm Đao?”.
Dịch Tiên Thiên biến sắc.
“Lai lịch gì vậy?”, Lâm Chính hỏi.