Lâm Chính điềm đạm nói. Lần này thì tất cả đã hiểu ra. Lâm Chính đang bắt cóc ông cụ làm con tin.
“Đại nhân anh minh”, Dịch Tiên Thiên chắp tay hô lớn.
“Đưa ông ta theo, chúng ta vào trong”, Lâm Chính phất tay đi vào trong động phủ.
Dịch Tiên Thiên lập tức cho người khiêng ông cụ vào. Thần Hỏa Thánh Nữ thì cảm thấy ớn lạnh. Cô ta cảm thấy người này chẳng phải có tài cán gì mà chẳng qua là thủ đoạn giảo hoạt, độc ác thì có.
Có một tấm bùa hộ mệnh như vậy thì Lưu Viêm Trũng chẳng còn gì là nguy hiểm nữa. May mà anh không phải là kẻ địch của cô ta, nếu không thì sẽ đau đầu lắm.
Bước vào trong, bọn họ ngửi thấy mùi máu tanh nồng. Hai bên tường của động phủ là ánh lửa sáng, nhưng cả vách động thì một màu đen kịt. . Harry Potter fanfic
Mọi người càng đi vào trong thì mùi máu càng nồng hơn. Bọn họ thấy có vô số thi thể nằm la liệt dưới đất. Xác chồng xác, máu chảy lênh láng.
“Xem ra bọn họ bị giết chết cả rồi”, Thần Hỏa Thánh Nữ trầm giọng.
“Ở đây xuất hiện một đường dị hỏa, đất ở khu vực này đã bị biến chất nên có hiện tượng dị hỏa thôi”, Lâm Chính nhìn xung quanh.
“Cậu Lâm, tôi nghe nói dị hỏa mạnh nhất của Lưu Viêm Trũng được gọi là Chân Hỏa Cửu Dương. Có khi nào những người này đều tới vì Chân Hỏa Cửu Dương không?”, Dịch Tiên Thiên hỏi.
“Mặc kệ đi, chúng ta chỉ cần lấy được món đồ của mình là rời đi thôi. Tôi thấy ở đây rất kỳ lạ”, Lâm Chính trầm giọng, đưa mọi người đi sâu vào trong.
Họ vừa đi được vài bước thì lại xuất hiện một cảnh tượng kinh người. Ờ phía xa xuất hiện tầm chục bóng hình.
Những bóng hình này xếp chồng lên nhau trong tư thế chiến đấu. Nếu nhìn kỹ thì phát hiện bọn họ đã bị hóa thành than, không còn sự sống nữa.
“Chỉ khi nào mà nhiệt độ quá cao mới xuất hiện hiện tượng này. Xung quanh không hề có dấu vết nào khác, chắc chắn là họ đã động phải cơ quan nào đó”, Thần Hỏa Thánh Nữ trầm giọng.
Dịch Tiên Thiên sợ tới mức hồn bay phách tán.
“Tiếp tục tiếp về phía trước”, Lâm Chính lên tiếng.
“Cậu Lâm, không phải ở đó có cơ quan sao?”, Dịch Tiên Thiên run rẩy.
“Yên tâm, cơ quan cũng cần thời gian để nguội. Nếu đột nhiên nóng lên lần nữa thì cũng khiến cơ quan bị tăng nhiệt và bị hỏng”, Lâm Chính nói.
“Đúng vậy, có lẽ những người này chỉ dò đường, còn những người khác đã đi sâu vào trong rồi”, Thần Hỏa Thánh Nữ nói. Nghe thấy vậy Dịch Tiên Thiên mới cảm thấy yên tâm đôi chút.
Tầm năm phút, đám đông bước tới trước một cánh cửa được đóng chặt. Mọi người không biết bên trong có thứ gì. Dịch Tiên Thiên định đây ra. Bàn tay của ông ta cẩn thận tiếp cận cánh cửa, vạn nút và thò đầu vào nhìn rồi bỗng kích động hét lớn.
“Là dị họa, là dị hỏa”.
Đám đông nghe thấy liền lao lên. Họ thấy phía sau cánh cửa là một căn phòng nhỏ. Giữa càn phòng có một cái bệ và trên bệ là một ngọn lửa màu trắng tuyết đang cháy.
Thần Hỏa Thánh Nữ mừng rỡ: “Là Thiên Hỏa”.
“Thiên Hỏa?”.
Lâm Chính cũng cực kỳ kích động, lập tức đi tới quan sát một phen. Căn cứ theo mô tả của Thần Hỏa Tôn Giả trước kia, đây đúng thật là Thiên Hỏa!
“Tốt quá rồi, mau thu thập!”.