Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Thần Hỏa Thánh Nữ ném đao đi, quay người nhìn chằm chằm Lâm Chính.

“Cảm ơn”.

“Đây là lần thứ hai rồi”.

“Tôi rất ít khi nói cảm ơn, nếu anh không xuất hiện kịp thời thì e là tôi đã tự sát”, Thần Hỏa Thánh Nữ khàn giọng nói.

“Vậy cũng còn may”.

“Nói đi, anh vượt qua Thiên Viêm Đại Trận bằng cách nào? Ông già bên đó nói, Thiên Viêm Đại Trận có cường độ gấp hơn mười lần Kỳ Lân Trận, không có mười tiếng chắc chắn anh sẽ không phá được, vậy… chuyện này là thế nào?”, Thần Hỏa Thánh Nữ vội vàng hỏi.

“Thật ra tôi cũng không biết”.

Lâm Chính trầm mặc một lát, đột nhiên há miệng, nhổ ra hỏa chủng trong suốt, đưa cho Thần Hỏa Thánh Nữ.

“Tôi chỉ biết vào lúc mấu chốt nhất, đột nhiên trong hỏa chủng bộc phát ra một luồng năng lượng bao trùm toàn thân tôi, giúp tôi có thể vượt qua ngọn lửa của Kỳ Lân Trận, còn về những cái khác… Tôi hoàn toàn không biết gì cả!”

Thần Hỏa Thánh Nữ nhận lấy hỏa chủng, càng kinh ngạc hơn: “Sao hỏa chủng lại trở nên trong suốt?”

Ngay lúc đó, ông lão bên kia đột nhiên gào thét điên cuồng: “Dung hợp hỏa chủng? Sao cậu lại có thể dung hợp hỏa chủng? Không thể nào! Chuyện này tuyệt đối không thể nào!”

“Dung hợp hỏa chủng ư?”, Lâm Chính sửng sốt.

Thần Hỏa Thánh Nữ lại tỏ ra kinh hãi, khiếp sợ nhìn Lâm Chính, cái miệng nhỏ nhắn nhếch lên, bày ra vẻ mặt vô cùng khiếp sợ.

“Từ xưa tới nay, chỉ có chủ nhân của Lưu Viêm Trũng mới có thể dung hợp hỏa chủng! Chàng trai trẻ, cậu… cậu làm được bằng cách nào?”, ông lão khàn giọng quát.

Vẻ mặt ông ta càng điên cuồng hơn.

“Sư phụ nói, hỏa chủng cần chịu đựng sự đốt cháy và tan chảy không ai chịu được mới có thể tiến hành dung hợp! Mà nỗi đau đớn tàn nhẫn phải chịu này, ngay cả ông ấy cũng không chịu được, chẳng lẽ… Lâm Chính, anh đã chịu đựng sự bỏng rát và đau đớn trước nay chưa từng có khi ở trong Kỳ Lân Trận?”, Thần Hỏa Thánh Nữ mở to mắt hỏi.

“Đúng! Đúng! Chỉ khi ở trong địa ngục ngọn lửa vô tận, mới có thể dung hợp hỏa chủng! Chắc chắn là như vậy, nghe nói chủ nhân năm đó cũng dung hợp hỏa chủng như thế…”, ông lão run rẩy, hai mắt mở to.

“Đúng là tôi đã trải qua cảm giác đau đớn tột cùng, cảm giác đó không thể miêu tả…”, Lâm Chính khàn giọng nói.

Thần Hỏa Thánh Nữ hít một hơi thật sâu, nhìn Lâm Chính với ánh mắt phức tạp.

“Anh có biết, sư phụ muốn dung hợp hỏa chủng này nhưng đã thất bại, vậy mà anh lại làm được…”

“Vậy sao?”, Lâm Chính hơi bất ngờ.

Lúc này, anh phát hiện hỏa chủng trong suốt trong tay Thần Hỏa Thánh Nữ đã biến mất, kinh ngạc hét lên: “Hỏa chủng… bị sao vậy?”

“Năng lượng của nó đã đi vào cơ thể anh rồi! Nó chỉ là một cái vỏ rỗng, theo thời gian cơ thể nó sẽ hóa thành cát bụi, vậy nên mới nói đừng để hỏa chủng chỉ còn cái vỏ rỗng”, Thần Hỏa Thánh Nữ lắc đầu nói.

“Thì ra là thế”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui