Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Không gian vang lên những tiếng hô hào ầm ĩ, mọi người bắt đầu đợt tấn công thứ hai.

Lâm Chính lại đứng bên cạnh im lặng xem cuộc chiến, cũng không có ý định ra tay.

“Thần y Lâm, anh không ra tay sao?”, Thần Hỏa Thánh Nữ quay sang hỏi.

Lâm Chính lắc đầu: “Tôi không có hứng thú với dị hỏa, có được Thiên Hỏa, tôi đã đạt được mục đích nên không cần dính vào rắc rối!”

Thần Hỏa Thánh Nữ gật đầu hiểu được ý của Lâm Chính.

Cô ta lại tiếp tục chăm chú nhìn ông lão, vẻ mặt trở nên nghiêm túc hơn.

Thật ra Lâm Chính cũng quan sát rất chăm chú.

Anh phát hiện chiêu thức của ông lão khá giống với Thần Hỏa Tôn Giả.

Nghĩ lại Thần Hỏa Tôn Giả không muốn đến Lưu Viêm Trũng này, có lẽ Lưu Viêm Trũng và Thần Hỏa Tôn Giả có không ít liên hệ.

Suy cho cùng, mọi người vẫn đánh giá thấp thủ đoạn của ông lão này.


Sau một đợt chém giết, bọn họ vẫn bại trận y như cũ.

Người xung phong tấn công chính diện là Đao Mặc Long bị ngọn lửa của lão đốt đen thui, da thịt cháy sém, ngã xuống đất không thể đứng lên.

Ngạo Ưng và cậu Huyết cũng hộc máu, bay về phía sau.

Người xung quanh không chết thì cũng bị thương, không ai may mắn thoát khỏi.

Về phần ông lão… vẫn không mất dù chỉ một sợi tóc.

Ông lão dừng lại, không lập tức giết chết bọn họ, mà chắp hai tay sau lưng, mặt không biểu cảm nhìn mọi người.

“Thật ra sau khi các người tới đây, tôi sẽ cho các người một bài kiểm tra, các người chỉ cần vượt qua là có thể lấy được lợi ích trong Lưu Viêm Trũng, tiếc là các người đã bỏ lỡ bài kiểm tra đó”, ông lão thản nhiên nói.

“Bỏ lỡ?”

“Có ý gì?”


Ngạo Ưng ôm ngực, đau đớn hỏi.

“Lý do rất đơn giản! Các người không vào Lưu Viêm Trũng bằng quy trình chính quy, các người chiến đấu với người máy cưỡng ép phá cửa bước vào Lưu Viêm Trũng! Vì vậy, mục đích của tôi là giết hết lũ các người ngay tại đây! Cũng không cần sắp xếp bài kiểm tra gì cho các người nữa!”, ông lão nói.

Lời vừa dứt, ai nấy đều biến sắc.

Thảo nào ông lão không nói một lời mà thẳng thừng chém giết!

Hóa ra là vậy…

Là bọn họ phá luật trước, nên ông lão đương nhiên cũng không làm theo luật nữa!

“Bây giờ thì chôn theo chủ nhân của tôi đi!”

Lão già lãnh đạm nói, bắt đầu ra chiêu sát thủ!

Đám người Ngạo Ưng, Đao Mặc Long hết sức sốt ruột, tất cả đều nhìn về phía mấy người Lâm Chính và Dịch Tiên Thiên.

“Ông Dịch, cầu xin ông cứu chúng tôi!”

“Ông Dịch! Ông mau bảo cao thủ của Thương Minh ra tay đi! Nếu chúng tôi chết thì ông ta nhất định sẽ đánh tiếp về phía các người!”

Mọi người hét lên, vô cùng sốt ruột.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận