Bây giờ người của Thương Minh là hy vọng duy nhất của bọn họ.
Nhưng… Lâm Chính bên cạnh nói: “Vì sao chúng tôi phải ra tay? Các người có lòng tham vô đáy, dùng cách trái luật xông vào đây, bị trừng phạt lại muốn bọn tôi liều mạng cứu các người, bọn tôi cũng không phải thần thánh, không rộng lượng tới vậy!”
“Anh… anh là ai? Tôi đang nói chuyện với ông Dịch, liên quan tới anh à?”, Ngạo Ưng tức giận nói.
“Người này chính là thần y Lâm ở Giang Thành!”, Dịch Tiên Thiên hờ hững nói.
“Thần y Lâm?”
Mọi người đột nhiên ngưng thở, khó tin nhìn qua Lâm Chính.
Không ngờ thần y Lâm lại xuất hiện? Hơn nữa lại đi cùng người của Thương Minh?
Chuyện quái gì thế này?
“Thần y Lâm, anh có lòng nhân hậu! Xin cứu chúng tôi với!”
Ngạo Ưng nghiến răng nói.
“Thật xin lỗi, tôi không giúp được anh”.
“Chúng tôi mà chết thì anh cũng không thể may mắn thoát khỏi chuyện này! Nếu cứu bọn tôi, anh còn có người giúp đỡ, nếu không các người sẽ phải một mình đối mặt với ông ta! Các người có thể là đối thủ của ông ta sao?”, Ngạo Ưng tức giận nói.
“Vì sao chúng tôi phải chém giết với ông lão ấy? Chúng tôi dùng cách chính quy để bước vào Lưu Viêm Trũng!”
Lâm Chính bình tĩnh nói.
“Anh nói cái gì?”
Đám người Ngạo Ưng sửng sốt.
“Cậu ta đã đánh bại được người máy!”
Ông lão thản nhiên nói: “Khoảnh khắc cậu ta đánh bại người máy, ngoài cửa đã truyền tin cho tôi! Cho nên tôi biết có một nhóm người đã đánh bại người máy để bước vào Lưu Viêm Trũng!”
“Cái gì?”
Mọi người vô cùng khiếp sợ.
Người máy đó rất khủng bố, vậy mà thần y Lâm… lại có thể đánh bại ư?
“Không thể nào…”
Mọi người thấp thỏm lo sợ, khó tin.
Thảo nào thần y Lâm lại khoanh tay đứng nhìn.
Ông lão muốn trừng trị những người không tuân theo luật, Lâm Chính lại làm đúng luật, vì sao phải đối nghịch với ông ta? Chờ nhận bài kiểm tra của ông ta, thuận lợi vượt qua rồi nhận được tất cả lợi ích không phải tốt hơn sao?
Nhưng câu nói tiếp theo lại làm đám người Lâm Chính choáng váng.
“Nhưng ngay cả khi cậu đánh bại người máy, tôi cũng không định tha cho cậu! Cậu nhìn bọn họ đánh nát cửa lớn của Lưu Viêm Trũng mà không ngăn lại! Cũng là đồng lõa, đều có tội! Vì vậy dù cậu có đủ tư cách, với tôi cũng là không được tính!”, ông lão lạnh lùng nói.
“Cái gì?”
Dịch Tiên Thiên trợn tròn mắt.
Thần Hỏa Thánh Nữ thầm hừ một tiếng, tức giận: “Người này rõ ràng là quá vô lý”.