Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

“Cô dâu thật đẹp!”

“Chú rể thật có phúc!”

“Chậc chậc, đẹp quá!”

“Tôi chưa gặp cô dâu nào đẹp tới vậy!”

Khách mời cực kỳ kinh ngạc.

Hai má Trí Băng Thanh ửng đỏ, cúi đầu ngại ngùng.

Hình Thư Trường thấy thế, hít thở cũng nhanh hơn, ánh mắt cực nóng, chỉ muốn lập tức kéo Trí Băng Thanh đi động phòng.

Sao trước đây không biết cô gái này lại xinh đẹp tới vậy?

Hình Thư Trường cảm thấy sốt ruột bứt rứt.

“Kính chào bố, kính chào Hình các chủ!”


Trí Băng Thanh bước lên đại điện, cúi người theo lễ nghi.

“Tốt! Tốt! Tốt! Con gái tốt! Chỉ là sao con chưa sửa lời? Sao lại gọi là Hình các chủ?”, Thánh Y Giả cười to nói.

Hai má Trí Băng Thanh ửng đỏ, khẽ nói: “Kính chào… bố chồng…”

“Ừ!”

Người đàn ông trung niên mặc áo bào đen khẽ gật đầu, coi như thừa nhận thân phận của Trí Băng Thanh.

Thấy cảnh tượng này, Thánh Y Giả thầm thở phào nhẹ nhõm. . Truyện Lịch Sử

Được vị này thừa nhận cũng không phải chuyện dễ gì.

“Giờ lành đã tới! Cô dâu chú rể bái trời đất!”

Người dẫn chương trình hô to khuấy động!

Hai người lập tức dừng lại, chuẩn bị bái đường.


Hiện trường càng thêm náo nhiệt!

Khách mời đồng thời đứng dậy, chen chúc qua đó, muốn tận mắt chứng kiến cô dâu chú rể bái đường.

Ngay lúc đó, Lâm Chính mặc quần áo đỏ thẫm bước vào đại điện.

Anh vừa xuất hiện, đại điện đang náo nhiệt lập tức im bặt không một tiếng động.

Đám khách mời vô cùng kinh ngạc.

“Chuyện này… Chuyện này là sao?”

“Người này là ai?”

“Sao anh ta lại ăn mặc như thế???”

“Anh ta cũng tới để kết hôn à?”

“Không đúng! Chú rể đã tới rồi mà? Anh ta… Là ai?”

Ai cũng sững sờ.

Thánh Y Giả cũng tỏ vẻ kinh ngạc, nhưng ở đáy mắt đã có tia sáng lóe lên.

“Thánh Giả đại nhân, chuyện này là thế nào?”, khuôn mặt người đàn ông trung niên mặc áo bào đen không chút cảm xúc, hỏi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận