Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Bóng người bên trong lay động một lúc, sau đó một bóng người bay ra khỏi mây mù, rơi mạnh xuống đỉnh núi cách không xa ở ngoài điện.

Ầm ầm!

Đỉnh núi đó lập tức nổ tung, thân núi cũng nứt ra.

Mọi người hồi hộp nhìn lại, người đâm vào thân núi chính là Lâm Chính!

Còn Chí Tôn Huyền Thanh Các vẫn đứng chắp tay sau lưng, dùng khí bao bọc thân thể, ngạo nghễ đứng giữa trời không.

Tư thế oai phong khí phách đó khiến vô số người khâm phục!

Những vị khách trầm trồ tán thán.

Người của sơn trang Thánh Y cũng trợn tròn mắt, được mở mang tầm mắt.

“Chí Tôn vạn tuế!”, các đệ tử Huyền Thanh Các không thể kìm nén nỗi kích động trong lòng, giơ tay hô to.

“Chí Tôn vạn tuế!”.

“Chí Tôn vạn tuế!”.


“Chí Tôn vạn tuế!”.

Những người khác cũng không nhịn được hô to.

Tiếng reo hò vang vọng bên ngoài điện đường như núi sông thét gào.

Vẻ mặt Chí Tôn Huyền Thanh Các không buồn cũng không vui.

Có lẽ giải quyết một người như thế không hề mang lại cảm giác thành tựu cho ông ta.

Đúng lúc này.

Răng rắc… .

||||| Truyện đề cử: Truyền Nhân Thần Y |||||

Vài tảng đá to lăn xuống từ thân núi phía bên kia.

Sau đó, một bóng người chậm rãi bước ra từ khe nứt nát tan ở thân núi.


Đó là Lâm Chính!

Tiếng đám đông hò hét bỗng im bặt, không phát ra được âm thanh nào nữa.

“Thế mà còn… chưa chết?”, Tam Thủ Y cũng hết sức ngạc nhiên.

“Dù gì cũng là cơ thể võ thần, sao có thể chết dễ dàng như vậy? Nhưng có vẻ lúc nãy Chí Tôn Huyền Thanh Các đã phá khí của cậu ta, tôi nghĩ bây giờ cậu ta chưa ngã xuống, nhưng có lẽ cũng sắp rồi!”, Thánh Y Giả liếc nhìn Lâm Chính, thản nhiên cười nói.

Quả nhiên!

Lâm Chính vừa đứng dậy, còn chưa đi được mấy bước thì bỗng nhiên phun ra một ngụm máu tươi.

Phụt!

Đám người Hình Thư Trường đang lo lắng lập tức thở phào nhẹ nhõm.

“Tôi đã nói mà! Rõ ràng là anh ta đang cố gắng cầm cự! Cứ tưởng anh ta không chết được!”.

“Ha ha, trúng phải một đòn của bố tôi mà còn có thể đứng dậy, tên họ Lâm kia đúng là có chút bản lĩnh, chỉ tiếc anh ta quá ngu xuẩn, dám đối đầu với bố tôi! Hôm nay anh ta chỉ có đường chết!”.

Mấy người họ cười giễu.

Chí Tôn Huyền Thanh Các nhíu mày.

“Thú vị, thế mà vẫn chưa chết. Chỉ tiếc cậu đã là nỏ mạnh hết đà, không phải là đối thủ của tôi! Mau cúi đầu xin hàng đi, vậy thì tôi còn có thể cho cậu chết toàn thây, nếu không, tôi chỉ đành xé xác cậu ra thành trăm mảnh”, Chí Tôn Huyền Thanh Các nói.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận