Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Cao thủ đó còn chưa kịp phản ứng đã bị móng vuốt sắc bén đáng sợ đánh nát đầu tại chỗ, lập tức tử vong.

“A!”.

Người của sơn trang Thánh Y đứng xung quanh sợ hãi la lên.

Ngay cả người của Huyền Thanh Các cũng khiếp đảm.

“Còn ai muốn khiêu chiến uy quyền của tôi nữa không?”, Chí Tôn Huyền Thanh Các lạnh lùng quát hỏi.

Tất cả run rẩy, không ai dám lên tiếng nữa.

“Tốt lắm, bây giờ tôi cần biểu hiện của các người, cần sự trung thành của các người. Tin tôi, tôi không giữ kẻ không khuất phục!”.

Chí Tôn Huyền Thanh Các bình thản nói, nhìn quanh bọn họ một vòng, cuối cùng dừng ánh mắt trên người Thánh Y Giả.

Sự phẫn nộ và thù hận trong mắt Thánh Y Giả vô cùng sâu đậm, hai mắt tràn ra nước mắt máu, nhưng không có cách nào.

“Vì sao lại như vậy?”.

Trí Băng Thanh thất thần, đột nhiên cô ta nghĩ tới điều gì, vội nhìn sang Hình Thư Trường, nói: “Thư Trường, anh hãy khuyên bố anh, nói ông ấy dừng tay đi! Chúng ta vốn là người một nhà, vì sao lại như vậy? Vì sao?”.

Nhưng Hình Thư Trường lại cười nhạt: “Dừng tay? Não cô có vấn đề à? Huyền Thanh Các chúng tôi có thể khống chế sơn trang Thánh Y thì sao phải dừng tay? Mỡ đến bên miệng còn không ăn thì không phải quá ngu sao?”.

“Thư Trường? Anh…”.

“Trí Băng Thanh! Cô nghĩ tôi thích cô thật à? Ha, trên đời này có rất nhiều người đẹp, cô thì có là gì? Huống hồ, bây giờ cô chỉ là một nô lệ, chỉ là một con ả đê tiện được người ta cưới xong rồi lập tức bỏ! Sao tôi có thể thích cô được? Nếu cưới cô thì chẳng phải danh tiếng của tôi sẽ bị hủy?”.

“Nhưng… anh đã cùng em thề non hẹn biển…”.

“Đó chẳng qua chỉ là nói suông mà thôi! Tôi cưới cô chỉ là để Huyền Thanh Các có thể phát triển tốt hơn, có thể nhờ vào sức mạnh của sơn trang Thánh Y giúp Huyền Thanh Các lớn mạnh hơn! Bây giờ sơn trang Thánh Y đã bị Huyền Thanh Các chúng tôi khống chế, tôi còn phải quan tâm tới con ả đê tiện là cô sao?”, Hình Thư Trường khinh thường nói.

“Anh… Anh…”.

Trí Băng Thanh tức đến mức run rẩy cả người, mở to mắt chỉ vào Hình Thư Trường, cuối cùng phụt một tiếng nôn ra máu, ngất xỉu tại chỗ.

Suy nghĩ của Chí Tôn Huyền Thanh Các là gì, đương nhiên Lâm Chính biết.

Nếu Lâm Chính thật sự hợp tác với Chí Tôn Huyền Thanh Các cùng kiểm soát sơn trang Thánh Y thì sau này cũng sẽ bị đối phương khống chế mà thôi.

Đầu tiên, anh không có thời gian ở đây trấn áp người của sơn trang nên Chí Tôn sẽ phải xen người vào sơn trang, kiểm soát mọi thứ. Lâm Chính không kiểm soát được thì cả sơn trang tự dưng thuộc sở hữu của Huyền Thanh Các và như vậy thì sơn trang cũng chẳng phải là thần phục Lâm Chính. Anh chẳng có chút lợi lạc gì.

Thứ hai, một khi sơn trang mà phản kháng thì có lẽ người đầu tiên mà họ tìm tới là anh. Bởi vì đối với họ Lâm Chính là kẻ gây ra mọi chuyện.

Vì vậy Lâm Chính từ chối thẳng thừng. Hồng Mông Long Châm đã được luyện chế thì tại sao anh không tha cho sơn trang? Như vậy vừa còn chút tình người, mà sơn trang cũng dồn trọng tâm về Huyền Thanh Các, thế thì Lâm Chính sẽ được yên ổn.

“Để họ tự xử với nhau đi”, Lâm Chính mỉm cười rời đi. Đi được tầm một tiếng thì anh mới tới quốc lộ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui