Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Anh ta từng gặp thần y Lâm, thảo nào lại có cảm giác quen thuộc như vậy.

Đối mặt với y võ mạnh như anh, trong lòng Thái Thương Long cũng không có tự tin!

“Không ngờ anh lại nhận ra tôi! Xem ra con người tôi cũng có chút danh tiếng ở bên ngoài nhỉ!”, Lâm Chính hơi bất ngờ.

Thái Thương Long cắn răng, ánh mắt lạnh băng, nghiêm túc nói: “Thần y Lâm, thật không ngờ chúng ta lại gặp nhau trong tình huống này. Nhưng không sao, nếu đã là tranh chấp, anh và tôi sẽ có một người phải chết, tôi tới vòng sau đợi anh!”.

Nói xong, Thái Thương Long đột nhiên quay đầu, thế mà lại chạy đi mất!

Bọn họ không ngờ đường đường là thiên kiêu thứ hạng ba mà lại chạy trốn, nhất thời ai cũng sửng sốt.

“Các người còn ngây ra đó làm gì? Mau đuổi theo!”.

Lâm Chính quát.

Đám Vệ Tân Kiếm mới phản ứng lại, vội vàng cầm kiếm hét lên: “Đuổi theo!”.

Bọn họ chạy theo phương hướng Thái Thương Long chạy đi.

Nhưng về tốc độ, Thái Thương Long vẫn chiếm ưu thế, không lâu sau đã chạy ra khỏi vùng cơ quan, biến mất hút.

“Thầy, để hắn chạy mất rồi!”.

Vệ Tân Kiếm hơi sầu não quay về.

“Cứ cho hắn chạy, không sao. Hắn đã nói rồi, vòng sau gặp lại, tôi đoán có lẽ hắn nấp ở đâu đó âm thầm tăng cường công lực, sau đó chiến đấu với tôi!”, Lâm Chính nói.

“Tăng cường công lực?”.

“Cao thủ cấp bậc đó chắc chắn có vài thủ đoạn tạm thời nâng cao thực lực, giống như tôi dùng châm bạc cường hóa cho các anh vậy! Tôi nghĩ vòng sau, các anh đối phó với hắn sẽ không dễ đâu”, Lâm Chính nói.

“Thần… thần y Lâm, ý anh là, chúng tôi phải tham gia vòng sau?”, một đệ tử Tử Huyền Thiên ngạc nhiên hỏi.

“Đương nhiên! Thế nào? Các anh không muốn tham gia?”, Lâm Chính nghi hoặc hỏi.

“Không không, sao chúng tôi lại không muốn được?”.

“Có thể cùng nhau tranh đoạt Thái Vũ Thần Toản với thần y Lâm, đó là vinh hạnh của chúng tôi!”.

Mọi người kích động nói.

“Đừng nói lời thừa nữa, chúng ta ra ngoài đi!”.

“Được! Được!”.

Cả nhóm lập tức đi ra khỏi vùng cơ quan, giao đá Thái Vũ cho Thần Nữ Thái Vũ.

Nào ngờ người bên dưới nhìn thấy bọn họ, ai cũng giống như nhìn thấy quỷ.

“Trời ạ, bọn họ vẫn còn sống?”.

Thiên Diệp chạy tới, ngạc nhiên không thôi.

“Thiên phó chưởng môn, ông có ý gì? Nói cứ như chúng tôi đáng lý phải chết ở trong đó vậy?”, Lâm Chính nhíu mày nói.

“Không không, thần y Lâm, tôi không có ý đó. Chỉ là vừa rồi chúng tôi đã nhìn thấy Thái Thương Long đi ra từ trong đó giao đá Thái Vũ, chúng tôi cứ ngỡ Thái Thương Long đã giết hết mọi người!”, Thiên Diệp vội giải thích.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui