Hàng trăm người mà không làm gì được đối phương. May mà Di Nguyệt Cung Nữ kịp thời phát hiện ra điểm bất ổn nên dẫn theo đám đông bỏ chạy, nếu không cô ta cũng đã mất mạng rồi.
Thế nhưng trong vùng cơ quan thế này thì có thể chạy đi đâu được chứ?
Di Nguyệt Cung Nữ chạy tán loạn, rồi đi vào một ngõ cụt. Cô ta vốn tưởng là mình sẽ chết ở đây thì nào ngờ đợi mãi mà không thấy Thái Thương Long đâu. Thế là cô ta lấy hết dũng khí đi ra ngoài thì phát hiện ra Thái Thương Long đã sớm rời khỏi vùng cơ quan rồi.
“Rốt cuộc là chuyện gì vậy? Tại sao Thái Thương Long không giết hết chúng ta rồi rời khỏi đây? Không phải anh ta nói ai mà bước vào đây thì anh ta sẽ giết chết hết sao”, Di Nguyệt Cung Nữ cảm thấy khó hiểu.
Tuy nhiên giờ không phải là lúc suy nghĩ tới vấn đề đó. Cô ta nhanh chóng đi lấy chút thuốc để trị thương. Trông cô ta thật thê thảm.
Miếu thần có thêm được một khoảng thời gian yên bình. Tầm hai tiếng sau, Thần Nữ Thái Vũ bước ra từ miếu thần: “Vòng thi thứ hai sắp bắt đầu, nếu ai có thể chiến thắng thì sẽ lấy được Thái Vũ Thần Toàn”.
Đám đông nghe thấy vậy bèn đồng loạt nhìn về phía Thần Nữ: “Thần Nữ đại nhân, vòng thì đấu thứ hai là gì?”, có người hỏi.
“Vòng thứ hai rất đơn giản”.
Thần Nữ điềm đạm nói: “Chém giết nhau là được. Bây giờ, tất cả hãy tách ra, vùng đất trống trước miếu thần này sẽ là đấu trường, người thắng cuối cùng sẽ lấy Thái Vũ Thần Toàn đi”.
“Cái gì?”, đám đông tái mặt.
“Đánh….đánh nhau cao? Thần Nữ đại nhân, trước đây đâu có hạng mục như thế này? Cô có thể đổi được không?”, Dịch Nguyệt Cung Nữ vội vàng nói.
Nếu mà dùng phương thức này thì chắc chắn Thái Vũ Thần Toàn sẽ thuộc về Thái Thương Long. Bọn họ hợp lực cả nhóm mà còn không làm gì được anh ta, giờ một đấu một thì sao có thể thắng được?
Đám đông cảm thấy vô cùng tuyệt vọng. Đúng lúc này, Thần Nữ Thái Vũ lên tiếng: “Trước khi tỷ thí, mọi người cần làm một việc”.
Đám đông ngước lên nhìn.
“Xin hỏi đó là việc gì vậy?”, Bắc Hiên Trường Không vội hỏi.
Thần Nữ phất tay. Vụt…Một chiếc hộp từ bên trong miếu thần bay ra, đáp xuống trước mặt Thần Nữ. Chiếc hộp được mở ra, bên trong là nhiều bình ngọc nhỏ.
“Đây là…thuốc sao”, Bắc Hiên Trường Không kinh ngạc hỏi.
“Đúng vậy! Những người tham gia tỉ thí cần chọn lấy một chiếc bình và uống thuốc thì mới có thể tỷ thí được”, Thần Nữ nói.
“Đó là thuốc gì vậy?”, Dịch Nguyệt Cung Nữ lập tức hỏi.
Tất cả đều nhìn chăm chăm Thần Nữ Thái Vũ.
Thần Nữ trông vô cùng điềm tĩnh: “Rất nhiều loại. Trong này có những loại sẽ khiến các người chết ngay lập tức. Cũng có những loại giúp các người gia tăng công lực lên tới hàng trăm lần. Có những loại dùng xong thì đứt mạch, bị phế tu vi. Tóm lại là thuốc gì cũng có. Ai có thể uống được loại nào thì đều phải xem vận mệnh của mọi người đến đâu”.
“Cái gì?”, đám đông cảm thấy sợ hãi.
“Độc dược cũng có sao?”
“Chuyện gì…thế này?”
“Thần Nữ đại nhân, có thể nói thứ nào là độc dược, thứ nào là đan dược không?”
“Nhỡ đâu uống phải độc dược thì khác gì tự tử”, bọn họ nhìn chăm chăm Thần Nữ, hi vọng cô ta sẽ nó cho họ biết.