“Lần này tấn công Giang Thành, Ma Nữ đại nhân đã triệu tập 700 ma vệ, 20 ma tướng, ý đồ diệt trừ tất cả mọi thứ liên quan đến anh. Chúng tôi cũng chỉ làm theo lệnh, xin đại nhân bớt giận, tha cho chúng tôi!”.
Mọi người nhao nhao trả lời, câu trả lời cũng na ná nhau.
“Ma Nữ? Mạn Sát Hồng?”.
Lâm Chính nhíu mày, anh bỗng nhớ ra gì đó, sẵng giọng nói: “Mạn Sát Hồng kia trông như thế nào? Có phải rất lùn, nhìn không khác gì một cô bé không?”.
“Đúng vậy”.
“Mấy năm trước Ma Nữ đại nhân tu luyện ma công xảy ra sơ sót, nên cơ thể bị biến dị, cải lão hoàn đồng, dáng vẻ nhìn như trẻ con”.
Người của Thiên Ma Đạo vội đáp.
“Cải lão hoàn đồng?”.
Hơi thở của Lâm Chính như nghẹn lại, nổi lên hứng thú.
Không ngờ trong Thiên Ma Đạo còn có chuyện như vậy.
Nhưng anh không hỏi những người này, bởi vì chắc chắn bọn họ cũng không biết.
“Mạn Sát Hồng ở đâu? Bà ta có đến không?”, Lâm Chính trầm giọng hỏi.
“Mạn Sát Hồng đại nhân không đến, chắc là bà ấy đến Tử Huyền Thiên. Theo bà ấy thì Tử Huyền Thiên khó đối phó hơn Giang Thành, nên dẫn theo rất nhiều cao thủ của Thiên Ma Đạo, định đích thân tiêu diệt Tử Huyền Thiên”, người của Thiên Ma Đạo nói.
“Vậy sao? Xem ra người này vẫn chưa nhận ra bài học”.
Ánh mắt Lâm Chính đanh lại, bình thản nói: “Nói cho tôi biết lộ trình tấn công Giang Thành của Thiên Ma Đạo các anh! Từ Thiên, lập tức phong tỏa tất cả lối ra vào Giang Thành, những người còn lại theo tôi đi diệt ma!”.
“Vâng, thần y Lâm”.
Hỏi cung xong, Lâm Chính châm cứu cho những người của Thiên Ma Đạo, phong bế tu vi của bọn họ, sau đó nhốt lại.
Rồi dẫn theo một loạt cao thủ của Dương Hoa, men theo tuyến đường tấn công của người Thiên Ma Đạo, bao vây đánh giết.
Trên đường đi, anh không quên bảo Thái Thương Long gửi lộ trình cho Cực Lạc Kiếm Quân.
Cực Lạc Kiếm Quân nhận được lộ trình, lập tức dẫn theo 72 kiếm sứ, bắt đầu thanh lọc thành phố.
Những người Thiên Ma Đạo đang đánh giết khốc liệt với đám người Nguyên Tinh, Tào Tùng Dương lập tức bị tấn công tối tăm mặt mũi, phải lùi lại liên tục, định rút khỏi Giang Thành.
Nhưng lúc này Giang Thành đã trở thành một chiếc lồng khổng lồ.
Vào thì được nhưng đã không thể ra được.
Đám ma nhân cuối cùng bất đắc dĩ rút tới công viên hồ Lễ Bộ của Giang Thành, phản kháng đến cùng trên hòn đảo ở giữa chiếc hồ trong công viên.
“Giang Thành bỗng có rất nhiều cao thủ ập tới, chúng ta không chống lại được đâu, e là những người khác cũng gặp chuyện bất trắc rồi! Mau báo chuyện này với Ma Nữ đại nhân! Mau lên!”, một ma nhân khẽ gầm lên.
Người của Thiên Ma Đạo ở bên cạnh lập tức lấy thiết bị liên lạc ra, định gọi cho Mạn Sát Hồng.
Nhưng hắn vừa lấy được thiết bị ra.