Mạc Khải Liêm cõng cô về tới khu nghỉ dưỡng thì gặp một nhóm ngừoi.
Mạc Khải Liêm, cậu cũng ở đây sao?
Nhóm người này đều quen biết Mạc Khải Liêm, trong quan hệ làm ăn có liên quan tới nhau, vẫn là nên giữ quan hệ tốt.
Mạc Khải Liêm: Mọi ngừoi tới cũng không nói với tôi một tiếng, tôi sẽ dặn dò nhân viên dùng đãi ngộ tốt nhất.
Một ngừoi lên tiếng:Dịch vụ chỗ cậu bình thường cũng tốt lâm rồi, không cần phiền phức vậy.
Một người khác lại tiếp lời: Đây là em dâu sao?
Mạc Uyển Dư đã giãy muốn xuống mấy lần nhưng Mạc Khải Liêm giữ chặt cô không cho xuống, cô xấu hổ gằn bên tai anh
Anh không để em xuống em sẽ không để ý tới anh trong một tuần.
Mạc Khải Liêm đặt cô xuống, cô nhìn mọi người chào.
Em dâu tên gì vậy?
Gọi em là Đinh Mộc.
Buổi tối bọn tôi tổ chức tiệc nướng bên bãi cỏ, cậu đưa em dâu cùng tới tham gia.
Em dâu tới góp vui cùng tụi anh nhé.
Mạc Uyển Dư gật đầu: Được ạ.
Mạc Khải Liêm nhìn cô, cô có hứng thú ăn uống, anh sẽ không ngăn cản.
Anh gọi người mở một căn phòng, Mạc Uyển Dư mệt mỏi nằm vật ra giường, anh cũng ngồi xuống mép giường nhìn cô.
Em ở trên lưng anh suốt đoạn đường, vậy mà vẫn mệt sao.
Lúc nãy em ăn cũng hơi no rồi, chút nữa sao có thể ăn nhiều thịt nướng được chứ.
Buổi tối không nên ăn quá no.
Nhưng em thích thịt nướng mà.
Lần sau tới anh sẽ nướng cho em ăn tiếp.
Phục vụ gõ cửa phòng đưa quần áo mà Mạc Khải Liêm dặn chuẩn bị, hai ngừoi lần lượt tắm táp rồi dắt tay nhau tới khu bãi cỏ.
Mọi người đã tụ tập đông đúc, hai ngừoi tới làm không khí càng nhộn nhịp.
Mạc Khải Liêm lấy cho cô cốc nước hoa quả rồi để cô ngồi đó, còn anh tới nướng đồ cho cô.
Một cô gái thấy cô ngồi một mình, cầm đĩa hoa quả đi tới ngồi bên cạnh, đặt đĩa hoa quả lên bàn.
Em gái, ăn hoa quả đi.
Thịt nướng chắc phải mất một lúc nữa mới chín.
Mạc Uyển Dư nhận lấy chiếc dĩa:Cảm ơn chị.
Em tên Đinh Mộc à, hai người đến với nhau lâu chưa?
Cũng mới thôi.
Nhìn em có lẽ còn nhỏ tuổi?
Em hai mươi mốt tuổi.
Oh my god.
Người phụ nữ kia kinh ngạc:Tên Khải Liêm này cũng thật giỏi, có thể lừa được cô gái trẻ trung xinh đẹp như em.
Yêu một ngừoi lớn hơn mình nhiều tuổi như vậy, em có thấy khó khăn không.
Đôi khi còn phải ép mình trường thành để có cùng tiếng nói với họ.
Mạc Uyển Dư lắc đầu: Không có, anh ấy rất chiều chuộng em.
Ở bên cạnh anh ấy em thấy rất thoải mái.
Ngừoi phụ nữ bật cười: Đúng vậy, ở bên cạnh ngừoi yêu mình thật lòng, con gái mãi mãi không cần trưởng thành.
Mạc Uyển Dư thấy đúng là như vậy, Mạc Khải Liêm luôn chiều chuộng, dung túng cho mọi thói hư tật xấu của cô, chăm sóc cô giống như con gái vậy.
Nếu không yêu thật lòng, sao có thể làm được tới mức ý.
Người phụ nữ thấy Mạc Uyển Dư mắt sáng ngời nhìn về phía Mạc Khải Liêm, cô ấy bật cừoi
Nhìn em kìa, cả mặt đều hiện lên chữ tôi đang hạnh phúc trên mặt.
Mạc Uyển Dư ngại ngùng thu lại ánh mắt.
Mạc Khải Liêm bê một đĩa đồ nướng tới hỏi
Hai người đang nói chuyện gì vậy?
Ngừoi phụ nữa kia: Tôi đang xem người phụ nữ đang yêu sẽ có dáng vẻ như nào, giờ thì tôi biết rồi.
Em gái, lần sau chúng ta lại nói chuyện tiếp, chị không làm phiền hai người nữa.
Mạc Khải Liêm ngồi xuống bên cạnh cô, cầm một xiên đưa tới trước miệng cô, Mạc Uyển Dư rất tự nhiên mà cắn một miếng
Ngon lắm ạ.
Mạc Khải Liêm nói bên tai cô: Em đang yêu sao?
Đúng vậy, đang yêu anh đó.
Anh cũng yêu em.