Sáng hôm sau, Quý Tang Tang đến gõ cửa phòng Cao Nhiễm.
"Nhiễm Nhiễm, bà không giận tui đúng không?" Cô ấy bỏ rơi cô, một mình lon ton cùng Ba Đồ đi chơi.
Cao Nhiễm đưa cho cô ấy 8 chữ "Tập mãi thành quen, thấy nhiều không trách".
Rồi ngồi lại trên mép giường tiếp tục sắp xếp lại đồ vật, hỏi cô ấy sao lại đến đây.
"Anh chàng siêu ngầu siêu đẹp trai đó có việc phải đi trước, gọi Ba Đồ đến đón bà.
Tui liền đi theo tới nè, bà xem, để được gặp bà, người ta lòng nóng như lửa đốt, ngay cả điện thoại cũng quăng vỡ nát luôn đó."
Cô ấy đưa điện thoại qua trước mặt cô, trên màn hình là một vết nứt lớn như màng nhện.
" Trai đơn gái chiếc ở cùng phòng, không phát sinh việc gì không phù hợp với trẻ em..."
Còn chưa nói xong, Cao Nhiễm đã dùng một cái gối bay tới đập lên má Quý Tang Tang, làm trôi một lớp kem nền lớn.
Buổi chiều trở về, A Âm với bím tóc được chải gọn gàng, đang ngồi xổm dưới đất nấu thứ gì đó trên cái lò làm bằng đá, dùng những cục phân bò làm chất đốt.
Trên thảo nguyên, phân bò chính là báu vật của những người chăn nuôi, được dùng để nhóm lửa nấu ăn, chất đốt sưởi ấm vào mùa đông đều dựa vào nó
Cao Nhiễm từng nhìn thấy A Âm nhặt phân bò đem phơi, sau khi phơi khô thì chất thành đống bên ngoài như một ngọn đồi nhỏ, hoàn toàn không có mùi hôi.
Cô gái ra sức dùng d.a.o ch.ặt bánh trà màu nâu ra thành từng khối một, phần còn lại thì cẩn thận gói lại trong túi vải, giấu trên kệ Uni trong lều.
Cô cho trà nâu vào nồi đun sôi, rồi bắc một nồi khác để xào mỡ đuôi dê.
Sau khi đun chảy, cô cho thêm gạo rang, đậu hũ sữa, phô mai sữa, bơ và trái cây thái sợi vào.
Một lúc sau, hương thơm mát lạnh của trà hòa quyện với hương sữa béo ngậy lan toả vài dặm.
"Thơm quá đi á!!! Hóa ra trà sữa mấy ngày nay chúng ta uống, được pha theo cách này." Mắt Quý Tang Tang sáng lên.
A Âm liếc nhìn cô ấy một cách kỳ lạ, dùng muỗng đồng đổ đầy trà sữa vào bình, rồi giục Ba Đồ nhanh nhanh đem đến trang trại, nói rằng anh Tề mỗi ngày đều phải uống trà sữa đun sôi mới tốt.
"Anh chỉ mới lái xe về vài giờ, em không cho anh nghĩ ngơi một lát lấy hơi, thì cũng phải để cho chiếc xe cổ của anh nghỉ ngơi một chút chứ, không nó sẽ nổ tung đó."
Ba Đồ cầm một bát lớn trà sữa mặn lên uống, khó hiểu nhíu mày hỏi: "Hơn nữa, trong trang trại có nhiều cô gái như vậy, anh Tề làm sao có thể không có trà sữa để uống được.
Lần trước anh đi cùng anh Tề, trà sữa hầm của Nha Nhã người ta vừa thơm vừa ngon, còn làm bánh hada* và mứt thập cẩm nữa, anh nghĩ tay nghề có thể bắt kịp cô Cách Căn đó.
"
—————-————️—-—————-——
*哈达饼: Bánh Hada
Do Katcat edit có thể coi chính chủ tại fb Katcat- edit theo đam mê.
—————-————️—-—————-——
Khuôn mặt cô gái trở nên tối sầm u ám, ngước mắt hung hăng liếc Ba Đồ một cái, tức giận chạy đến chỗ lều để xem cái tổ mới mà cô xây cho mèo mẹ.
Con mèo mẹ này tối hôm qua A Âm vừa nhặt được, đã mang thai hơn năm mươi ngày, đầu vú to đỏ mọng, bụng phình to tròn như quả bóng cao su.
Trên thảo nguyên du mục này, nếu không có người nhận chăm sóc thì nó sẽ sớm không toàn mạng.
Quý Tang Tang không hiểu chuyện nên đưa tay trái sờ sờ vào đầu con mèo, A Âm đã hung dữ dùng tiếng Mông Cổ nặng nề quát.
Cô bé cẩn thận ôm mèo mẹ vào lòng, rồi quay vào lều như một cơn lốc.
"Rốt cuộc cô ta là ai vậy? Tính khí ghê gớm như vậy, so với Thái Hậu đại nhân của tui còn ghê hơn à!!!."
Quý Tang Tang nhớ đến vẻ mặt nghiêm nghị như có như không của A Âm mấy ngày nay, ngồi bên cạnh Ba Đồ để than thở điên cuồng "bốc phốt".
"Là cháu gái ngoại của chú Cách Căn, sống với bà nội từ khi còn nhỏ.
Sau đó, vào trung học cơ sở, bà nội mất cô bé được chú Cách Căn đưa về, phụ giúp một số công việc ở đây."
"Tại sao em ấy không tiếp tục học?" Quý Tang Tang gần như tha thứ cho A âm ngay lập tức, đối với cuộc sống của cô bé cảm thấy vô cùng thương cảm.
Ba Đồ phản bác và nói: "Đó không phải do nền tảng.
Năm ngoái, anh Tề còn đưa em ấy đến Hô Thị* để tìm trường ôn tập cho kỳ thi tuyển sinh đại học, nhưng cô bé đã lén trốn về.
Con bé ấy, em nghĩ là không muốn đi học đâu.
Cả ngày chỉ muốn kết hôn với Anh Tề, tắm rửa cho ngựa, vắt sữa bò và sinh em bé.
"
—————-————️—-—————-——
Theo wikipedia
Hô thị: Hohhot (Kökeqota[1], nghĩa là "thành phố xanh"; chữ Hán giản thể: 呼和浩特市, bính âm: Hūhéhàotè Shì, âm Hán Việt: Hô Hòa Hạo Đặc thị hoặc Hồi Hột), đôi khi còn viết thành Huhehot hay Huhhot, là một địa cấp thị tại Khu tự trị Nội Mông Cổ, Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa.
Tiếng Trung còn ghi tắt thành phố này là 呼市 (Hô thị) hay 青城 (Thanh thành).
Đây là thủ phủ đồng thời là trung tâm hành chính, kinh tế và văn hóa của khu tự trị Nội Mông Cổ.
Thành phố này có diện tích 17.000 km², dân số năm 2010 là 2,866,615 triệu người, trong đó có 1,980,774 người sống trong nội ô.
Chính quyền thành phố Hohhot đóng tại quận Tân Thành.
—————-————️—-—————-——
"Dù sao đều là người ở trên thảo nguyên, có học hành hay không gì cũng giống nhau thôi.
Nếu đậu đại học thì ở lại thành phố làm việc cũng tốt, còn không đậu đại học thì trở về chăn nuôi làm giàu, trông coi thảo nguyên sống qua ngày cũng ổn.
Còn em không thích ngồi yên, việc chăn dê chăm ngựa quá buồn chán, không phù hợp với em.
"
Do Katcat edit có thể coi chính chủ tại page Katcat - edit theo đam mê
Ba Đồ còn đang huyên thuyên cùng Quý Tang Tang nói đông nói tây, thì anh chợt nhìn thấy cô Cách Căn đứng trước cửa lều, mở tấm rèm nỉ, mặt tối sầm gọi anh vào.
"Lại đi méc!!! Đồ Phiền phức."
Ba Đồ ôm ngực, dọc đường lẩm bẩm: "Anh Tề phải mau cưới cô ta đi, đỡ phải cả ngày suy nghĩ tìm cách, hành hạ tất cả mọi người!"
Giọng nói lướt qua mặt Cao Nhiễm, cô đột nhiên cảm thấy trà sữa trong bát thật vô vị.
Ngẩng đầu nhìn về phía xa, đàn dê trắng cúi đầu nhấp nhổm từng bước hướng tới đây, phía sau là bầu trời trong xanh, tinh khiết vô cùng..