KHÔNG HỔ LÀ NGƯỜI NHÀ HỌ TẦN MÌNH!
Lệ Huệ Nhiễm ngắt lời ông: “Ba, không phải đâu, con với Bách Noãn là bạn, hơn nữa con sớm đã không có ý gì khác.
”
Cô thật sự không có ý gì khác, chỉ là đã chôn sâu vĩnh viễn phần tình cảm kia ở tận đáy lòng mà thôi.
Lúc trước, tận mắt nhìn thấy Lãnh Dịch Trì nhảy xuống biển vì cứu Tần Bách Noãn thì cô đã hết hi vọng.
Chỉ là yêu một người, không nhất định phải cho người đó biết.
Sau khi từ hôn, cô lựa chọn từ bỏ, dùng thân phận bạn bè nhìn bọn họ hạnh phúc là tốt rồi.
Ông Lệ không nói gì nữa, đau lòng, nhưng cũng không biết nên khuyên cô thế nào.
Thứ gọi là cảm tình này, như uống nước vậy, ấm hay lạnh chỉ người uống mới biết.
***
Từ Nhị Hoàn Đế Kinh về Bắc Cổ Thủy Trấn mất nửa giờ lái xe.
Sau khi ăn cơm xong, lúc bọn họ ra khỏi ngõ Tân Nhai thì đã hơn tám giờ tối.
Tần Bách Noãn vẫn ngồi ở ghế sau cùng Nghiên Thời Thất, thỉnh thoảng chỉ cảnh đêm xẹt qua bên ngoài cửa sổ cho Nghiên Thời Thất xem.
Không tới nửa tiếng sau, xe chạy tới phố quán bar ở phía Nam.
“Bây giờ còn sớm, em có muốn đi vào lượn vài vòng không? Phố quán bar ở phía Nam này là nơi có cảnh đêm đẹp nhất Đế Kinh đấy.
”
Tần Bách Noãn phát huy đủ trách nhiệm của chủ nhà, muốn đối xử tốt với Nghiên Thời Thất, muốn đưa cô đi chơi hết quanh Đế Kinh.
Cô thích tính cách cô bé này, yên tĩnh mà không trầm lặng, lúc nói chuyện thì mềm mỏng dịu dàng, cực kì dễ nghe.
“Vâng, vậy chị Ba phải dắt em theo nha, em mù đường…”
“Ha ha ha, không hổ là người nhà họ Tần mình, căn bản đều mù đường!”
Ở tận Lệ Thành, hội mù đường nhà họ Tần: “…”
Chị ba Tần, chị còn dám nói, toàn bộ nhà họ Tần rõ ràng chỉ có mình chị mù đường!
Lãnh Dịch Trì liếc nhìn hai người, vừa nghĩ đến kế hoạch làm Tần Bách Noãn mang thai đã cảm thấy, đêm dài đằng đẵng, đi quán bar chính là lãng phí thời gian.
Muốn đi thì để ban ngày đi.
Vì thế, anh rể lên tiếng: “Em cũng không hỏi xem ngày mai em dâu mai có bận việc hay không.
Em ấy đến quay phim mà, về muộn quá có thể làm lỡ chuyện của em ấy.
”
Tần Bách Noãn ngẩn ra, đúng là cô quên mất chuyện này.
Cô vừa định hỏi thì Nghiên Thời Thất ngồi cạnh đã mỉm cười: “Không sao, công việc đều được sắp xếp sau chín rưỡi sáng mai, không sợ muộn.
”
Cô không muốn phật ý tốt của chị Ba, hơn nữa tối qua cô ngủ rất sớm, ban ngày cũng ngủ một giấc dài trên tàu cao tốc, giờ đi chơi tiếp cũng không sao.
Lãnh Dịch Trì bị bóp chết âm mưu: “…”
Hôm nào rảnh phải tìm cậu Tư tâm sự cảm giác sau khi kết hôn mới được!
Người phụ nữ của mình ham chơi như vậy thì lúc nào mới có thể ba năm ôm hai?!
Vietwriter.
vn
***
Phố quán bar phía Nam nằm ngay gần sân vận động Tam Hoàn của Đế Kinh, xung quanh có rất nhiều quán bar và quán ăn đêm, hấp dẫn đông đảo thanh niên ban đêm khó ngủ đến thả lỏng.
Đường phố như ngõ hẻm sâu hoắm, cây hòe hai bên trái phải treo đầy đèn pha lê màu sắc rực rỡ.
Đúng lúc đang là kì nghỉ dài, chỗ này rất đông người qua lại.
Tốc độ lái xe của Lãnh Dịch Trì chậm lại, lúc vào tới phố quán bar thì anh mới mở miệng khuyên: “Chú Hai có một người bạn mở quán bar ở chỗ này, sạch sẽ lại yên tĩnh, chúng ta vào đó ngồi một lúc đi? Trên đường đông người lắm, hai chị em cũng đừng đi dạo, vào quán một lúc rồi đưa em dâu về nhé?”
Tần Bách Noãn cũng nhìn đường phố chen chúc bên ngoài, hậm hực gật đầu, “Cũng được, em quên mất bây giờ đang là kì nghỉ, không ngờ là đông như vậy.
”
Quán Lounge Lan.
Lãnh Dịch Trì đã sớm gọi điện thoại, sau khi xe dừng hẳn thì quản lí quán bar vội vã chạy ra.
Cậu Cả nhà họ Lãnh đến, không dám chậm chạp!
“Cậu Lãnh đến ạ!” Quản lý rất khách sáo, gần như nhún nhường.
Ông ta mở cửa xe cho Lãnh Dịch Trì xong, thoáng cái liền thấy hai cô gái ngồi ở ghế sau.
Ông ta biết một người trong đó là vợ của cậu cả Lãnh.
Nhưng người kia, nhìn kĩ, ồ, đây không phải là người mẫu nổi danh nước ngoài lúc trước à?!.