Các bạn đang đọc truyện Người dấu yêu – Chương 274 miễn phí tại Vietwriter.vn.
Hãy tham gia Group của đọc truyện Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
LÃNH DỊCH TRÌ BỊ TAI NẠN XE!
Nghiên Thời Thất vừa nói với cậu hai câu, thì Lăng Tử Hoan ở bên ngoài gõ cửa liên hồi.
“Chị, đạo diễn cho người đến nhắn là hôm nay tạm dừng quay!”
Tạm dừng? Bất ngờ vậy!
Cô cúi nhìn trang phục diễn trên người, cười khổ, “Có nói nguyên nhân không?”
Lăng Tử Hoan mờ mịt lắc đầu, “Không ạ, ông ấy chỉ nói khi nào quay lại làm việc sẽ thông báo sau.”
Nếu tạm dừng quay thì cô cũng không cần ở lại đây.
Lúc Nghiên Thời Thất thay trang phục rời khỏi trường quay thì có đám diễn viên quần chúng đi ngang qua đang bàn luận xôn xao.
“Nói cho mấy người nghe, tôi chắc chắn không nghe nhầm.
Mấy người đạo diễn Lưu đang cãi nhau mà!”
Đạo diễn Lưu? Là nói Lưu Khánh à?
“Sao tôi cảm thấy không đáng tin gì cả?”
“Nhìn nhìn! Tôi nói cậu còn không tin? Tôi là người nghe trộm giỏi nhất phim trường này đấy!”
“Vậy sao họ lại cãi nhau?”
Người nghe trộm giỏi nhất gãi đầu, “Không rõ, hình như là thảo luận kịch bản.
Tôi nghe mang máng hình như có nhà đầu tư rút vốn, các cậu nói xem, có phải là phim của đạo diễn Lưu bị nhà đầu tư thu hồi vốn rồi không?”
“Dẹp đi, có bao nhiêu nhà đầu tư muốn tham gia phim của đạo diễn Lưu cơ chứ.
Không phải trên mạng đã từng bỏ phiếu à? Lưu Khánh là đạo diễn được các nhà đầu tư yêu thích nhất!”
Thật đúng là Lưu Khánh.
Người nghe trộm giỏi nhất cười khà khà, “Tôi đoán là rất nghiêm trọng nhé, nếu không sao hôm nay đoàn làm phim của bọn họ lại dừng quay chứ!”
Theo tiếng bàn tán đi xa, Nghiên Thời Thất kinh ngạc quay đầu lại nhìn.
Lưu Khánh cãi vã với nhà đầu tư? Lại thêm hôm nay vừa lúc tạm dừng quay phim, hình như lời bàn tán của bọn họ rất đáng tin, Nghiên Thời Thất nghĩ một lát, cũng không đoán ra nguyên nhân cho nên bỏ qua, bước về phía bãi đỗ xe.
Đợi xong chuyện thì đằng nào cô cũng sẽ biết.
***
Lên xe, Nghiên Thời Thất gửi một tin nhắn cho Tần Bách Duật.
Lúc này mới hơn mười giờ trưa, nếu đã dừng quay, vậy là cô có thể đi tham quan thủ đô cùng với anh.
Dù cô muốn như vậy, nhưng lúc nào cũng có chuyện xảy ra bất ngờ.
Tin nhắn vừa gửi đi, anh đã trả lời rất nhanh.
[Duật]: Em xong việc rồi à?
[Thập Thất]: Tạm thời dừng quay, chưa xác định thời gian tiếp tục.
[Nhìn trời]
Lúc này, anh gọi tới.
“Anh Tư, anh đang ở khách sạn hả?”
Nghiên Thời Thất vừa bắt máy đã cười tủm tỉm hỏi, ánh mắt lướt qua từng tòa nhà ngoài cửa sổ, đuôi mày khóe mắt đều là ý cười.
“Không, anh đang ở bệnh viện.” Anh vừa dứt lời, Nghiên Thời Thất đã lập tức sốt ruột, tưởng anh xảy ra chuyện, “Sao thế? Sao bỗng dưng anh lại đi bệnh viện?” Nguồn : ngontinh hay.com
Nghe được sự lo lắng trong lời nói của cô, anh trầm giọng an ủi giải thích.
À, ra là anh Lãnh Dịch Trì tối hôm trước bị tai nạn xe.
“Nghiêm trọng lắm ạ? Ở bệnh viện nào?” Nghiên Thời Thất vừa nói vừa ý bảo Mục Nghi tạm dừng xe.
Tần Bách Duật đi thăm bệnh, cô không đi thì có vẻ như không phải phép.
Anh chậm rãi nói: “Không nghiêm trọng.
Nếu hôm nay em không có việc thì bảo Mục Nghi đưa tới biệt thự ở Đế Hào đi.”
“Vâng, lát nữa em sẽ đến ngay.”
Cúp điện thoại, Lăng Tử Hoan ngồi cạnh chớp chớp mắt, biết chị Thập Thất muốn đi biệt thự Đế Hào, cô nàng liền xuống xe.
Nhóc con từ chối Mục Nghi muốn đưa mình về khách sạn trước, đeo ba-lô, giẫm lên lá thu trên đường Đế Kinh, từ từ đi về phía bên kia đường.
Chiều nay chú Hai sẽ bay về Lệ Thành, cô muốn mua ít quà cho chú ấy.
Dù sao cũng đến Đế Kinh một chuyến, cũng không thể về tay không.
Vì vậy, Lăng Tử Hoan lượn qua lượn lại, sau đó mới vào một chợ đặc sản gần phim trường.
Cô nhóc chọn lựa một hồi, cuối cùng mua một đống đồ ăn vặt đặc sản Đế Kinh, và một cái móc chìa khóa lưu niệm.
Móc chìa khóa còn treo một khối kiến trúc cố đô khéo léo màu vàng kim.
Mua cái này đi, có thể treo ở móc khóa xe của chú Hai..