Các bạn đang đọc truyện Người dấu yêu – Chương 645 miễn phí tại Vietwriter.vn.
Hãy tham gia Group của đọc truyện Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Chương 645ĐÓ LÀ XE CỦA ÔNG NGHIÊN!
Vì câu nói thủy chung son sắt của anh mà đôi mắt Nghiên Thời Thất trở nên dịu dàng như nước.
Đây không phải lần đầu cô nghe anh Tư bày tỏ tình cảm với mình, nhưng là lần đầu tiên cô biết được trải qua bao nhiêu năm tháng, cái gọi là nơi dừng chân kia của anh vẫn luôn là mình.
Loại tình cảm nồng nhiệt này lại khiến cô cảm thấy thật may mắn, nhưng nỗi đau lòng khó kìm nén kia lại theo đó mà đến.
Nếu cô gặp anh sớm hơn một chút, liệu cuộc đời của cô có người và việc không nên xuất hiện hay không?
Nhưng thế giới này luôn có rất nhiều tiếc nuối thường đi cùng với câu “Nếu biết sớm”!
Nếu đã vậy, hà tất tự tìm phiền muộn!
Sau khi đè nén cảm xúc kì lạ xuống, ánh mắt của Nghiên Thời Thất hiện lên màu lửa, sâu trong tim cô là nhịp đập thình thịch mà anh mang đến, dường như không cần nghĩ suy, cô nói ra nỗi khổ trong lòng, “Tất cả của em, đều là anh!”
Từ nay về sau trong cuộc đời này, ở đâu có anh, nơi đó là hạnh phúc.
Đáp lại cô là nụ hôn khó lòng kiềm chế của anh.
***
Chiếc xe từ từ lăn bánh khỏi trung tâm thương mại.
Bọn họ xem một bộ phim, tiễn đưa thanh xuân đã qua, rồi bù đắp chỗ khuyết của tình yêu.
Nghiên Thời Thất ngồi trong xe, nhìn trung tâm thương mại Bách Thịnh dần dần thu nhỏ trong tầm mắt, khóe môi cô không kìm được mà hơi cong lên.
Lúc này, radio trong xe đột nhiên phát bài “Gặp gỡ” vô cùng phù hợp với bầu không khí.
… Chúng ta đi một vòng lớn như vậy mới gặp được nhau, em hiểu rõ tầm quan trọng của anh hơn bất cứ ai.
… Chúng ta đi một vòng lớn như vậy mới gặp được nhau, em hứa với chính mình rằng sẽ không lo sợ viển vông.
Nghiên Thời Thất nghe bài hát nhẹ nhàng và phù hợp với tâm trạng của cô, hơi thở chậm dần, bất giác nhìn ánh đèn đêm chiếu xuống ngoài cửa sổ.
Đúng vậy, anh Tư đi một vòng lớn như vậy mới gặp được cô, cô nên cảm thấy may mắn ba đời vì anh đã đến.
Khoảnh khắc tình nồng ý mật như vậy, âm nhạc du dương thúc đẩy, Nghiên Thời Thất không nhịn được mà muốn tuyên bố với cả thế giới rằng anh là người cô yêu, là tất cả của cô.
Cô vội vã cầm di động, đăng nhập Weibo, chẳng kịp xem bất cứ tin tức nào, đăng luôn bài tỏ tình.
[Nghiên Thời Thất V]: Nhân gian khói lửa, núi non trải dài, tất cả của em đều là anh! @Thành cổ ngõ xưa.
Đăng Weibo xong, cô lơ đãng liếc qua 999+ tin tức, rồi không khỏi cảm thấy bất đắc dĩ.
Trong thời đại ngôn luận tự do, tại khu bình luận của cô tràn ngập đủ lời khen ngợi và chửi bới.
Mà lúc này càng lúc càng nhiều fan của cô nhắc đến tên Bùi Đường trong khu bình luận.
Cô phản cảm cau mày, trở về giao diện hot search, quả nhiên nhìn thấy một tag hot search, #Nghiên Thời Thất chủ động hôn#.
Bài Weibo đầu tiên dưới hot search hình như là do fan đăng, là bức ảnh cô và anh Tư trong phòng chiếu phim.
Góc độ được chụp từ sau lưng, bối cảnh mờ ảo nhưng lại chụp được cảnh cô hôn lên má anh Tư.
Có lẽ vì chụp trộm nên điểm ảnh rất tệ.
Nghiên Thời Thất mở hình ảnh, phóng to mấy lần vẫn không thấy rõ mặt của anh Tư.
Cô do dự một lát.
Lúc xe gần đến ranh giới Vịnh Lâm Hồ, cô mở camera, chuyển thành hình thức chụp ảnh trước, ghé lại gần bên má anh, hôn nhẹ một cái, chụp một tấm hình.
Cô không kịp giải thích tỉ mỉ với anh, chụp xong bèn nhìn thật kĩ.
Đúng lúc xe đi vào chỗ có đèn, ánh đèn loang lổ chiếu vào trong xe, đường nét gương mặt của anh cũng hoàn hảo lọt vào trong ống kính, còn có cả cô nữa.
Làm xong những điều này, Nghiên Thời Thất quay lại giao diện Weibo của mình, chỉnh sửa lại tin tức vừa đăng ban nãy một lần nữa, bổ sung thêm bức ảnh này.
Ừm, hoàn hảo!
“Em làm gì thế?” Biệt thự trước mắt đã ở trong tầm mắt, Tần Bách Duật thả chậm tốc độ xe, ánh mắt dịu dàng.
Nghiên Thời Thất không để ý đến tin tức trên Weibo, cô nhìn thẳng vào mắt anh, cười khúc khích, giơ di động lên, “Chính thức công khai tình cảm!”
Trông thấy vẻ mặt xinh đẹp của cô, lồng ngực anh nóng lên.
Anh vươn tay ôm gáy cô, kéo người về phía mình, hôn lên vành tai cô rồi thì thầm: “Vinh hạnh của anh.”
“Mau buông ra, anh lái xe cẩn thận!” Nghiên Thời Thất bị hành động của anh dọa sợ, mới vừa kéo giãn khoảng cách của hai người, ngước mắt liếc ra ngoài cửa sổ, thì bất ngờ trông thấy chiếc Porche màu đen đỗ trước cửa biệt thự Vịnh Lâm Hồ.
Đó là… Xe của ông Nghiên! Hãy vào Vietwriter.vn.com để đọc truyện nhanh hơn!.