Các bạn đang đọc truyện Người dấu yêu – Chương 658 miễn phí tại Vietwriter.vn.
Hãy tham gia Group của đọc truyện Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Chương 658DUẬT, CỨU EM!
Gặp phải Đường Tín Sinh, Lăng Mật đúng là sống không bằng chết.
Sẩm tối ngày hôm đó, Đường Tín Sinh phóng đãng một trận xong liền đi tắm.
Lăng Mật nằm trên giường thở thoi thóp.
Có lẽ do cô ta không còn phản kháng nữa nên Đường Tín Sinh buông lỏng cảnh giác, sau khi lăn qua lộn lại cũng không tiêm thêm thuốc mê nữa.
Phòng tắm truyền tới tiếng nước róc rách.
Lăng Mật lắng nghe một lát, bản năng sinh tồn trỗi dậy mãnh liệt khiến cô ta chậm chạp gượng ngồi dậy.
Mấy ngày đều bị tiêm thuốc mê nên cơ thể của cô ta vừa đau nhức vừa ê mỏi, ngay cả động tác đơn giản như vậy cũng khiến cô ta toát mồ hôi đầy đầu.
Cô ta thở hổn hển, cố hết sức bò tới cuối giường, vươn tay gắng gượng với lấy chiếc áo khoác của Đường Tín Sinh trên ghế dựa cách đó không xa.
Làm được việc này, tay cô ta đã run đến không chịu nổi.
Thật quá yếu, cô ta càng hận lại càng phải nghiến răng cố nhẫn nhịn.
Cô ta ngồi tựa ở cuối giường, run rẩy lục lọi túi áo khoác.
Lát sau, một chiếc điện thoại rơi ra, ánh mắt vằn đỏ của Lăng Mật vừa nhìn thấy đã lóe lên mừng rỡ.
Di động của cô ta lại bị Đường Tín Sinh mang theo bên mình.
Lăng Mật kích động đến mức hô hấp dồn dập, trên mặt còn thoáng nét cười, chỉ cần gọi điện cầu cứu là cô ta có thể hồi sinh rồi.
Cô ta không ngừng tự khiến mình bình tĩnh lại.
Nhìn thấy màn hình dần sáng lên, cô ta dường như thấy được ánh sáng nơi cuối con đường đang vẫy tay chào gọi mình.
Lăng Mật thở gấp, ấn mật khẩu mở máy, nhanh chóng mở danh bạ, ánh mắt lập tức dừng ở cái tên trên cùng.
Cô ta không do dự, ngón tay nghiến lên cái tên kia… bấm gọi.
Cái tên đó, là Bách Duật.
Tiếng tu tu trong điện thoại vang lên, kích động bản năng sinh tồn của Lăng Mật.
Bách Duật, nghe điện thoại đi… Xin anh, mau bắt máy đi.
Có lẽ lời cầu xin của cô ta được ông trời nghe thấy, sau ba hồi chuông, điện thoại có tín hiệu nhận.
Khoảnh khắc này, nước mắt Lăng Mật rơi như mưa.
Cô ta không còn thêm sức lực nào khác, chỉ có thể đặt di động lên giường, nghiêng đầu ghé tai vào ống nghe.
Cô ta loáng thoáng nghe thấy tiếng nói chuyện ở đầu bên kia, không dám chậm trễ một giây, vừa nghẹn ngào vừa khàn khàn nỉ non: “Duật, cứu em, mau cứu… ưm!”
Câu tiếp theo cứ thế bị ép nuốt ngược xuống cổ họng.
Miệng Lăng Mật bị bịt lại, cô ta hoảng loạn ngẩng đầu lên, Đường Tín Sinh đã đi ra.
Trên người hắn còn có hơi nước ẩm ướt, khoác một chiếc áo ngủ, một tay hắn bịt miệng cô ta, tay kia lập tức cúp điện thoại.
Hắn ta khẽ hừ một tiếng, nhặt di động lên tung hứng trên tay, “Honey lại không ngoan rồi!” Vietwriter.vn
Vừa dứt lời, hắn ta giáng xuống mặt Lăng Mật một cái tát thật ác liệt.
Cô ta bị đánh tới ù tai, không nghe được gì cả, trước mắt biến thành màu đen.
Cảm giác như con đường sống vất vả lắm mới tìm được lại nhanh chóng bị bóng tối vô tận nuốt mất.
Lăng Mật biết, có lẽ… cả đời này cũng không thoát được.
Đường Tín Sinh cầm di động của Lăng Mật gọi lại cho Tần Bách Duật.
Hắn ta khôi phục thái độ của cậu Đường nho nhã, chào hỏi vài câu, sau đó giải thích với Tần Bách Duật, “Cậu Tư, bạn gái tôi không hiểu chuyện, quấy rầy đến anh rồi, vừa rồi cô ấy giận dỗi tôi mà thôi.
Anh đừng để trong lòng nhé, xin lỗi anh.”
Tần Bách Duật vừa họp xong, bước vào phòng làm việc, thấy Nghiên Thời Thất đang dựa trên ghế xô pha ngủ.
Đáy mắt sâu thẳm của anh lóe lên một tia ấm áp, giọng nói trầm thấp đáp lại Đường Tín Sinh, “Không sao.”
Nghe thấy vậy, tảng đá lớn trong lòng Đường Tín Sinh cũng được nhấc lên.
Hắn ta cười khẽ, nhẹ nhàng nói, “Cậu Tư, cuối tuần này chúng tôi tổ chức đám cưới, nếu có thời gian, mong anh đến tham gia cùng chúng tôi.”.